Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 648 :

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Chuyện xảy ra đột ngột, mọi người sao cũng không nghĩ Tĩnh Quốc Hồn sẽ rắp tâm hại người vào lúc này. Chẳng ngờ lại chủ động phát động công kích với Phượng hoàng lửa của Đức trong Thập đại dị giả.



"Đội trưởng cẩn thận". Gã lùn luôn bảo vệ ờ sau lưng Phượng Vương la lớn. Đồng thời với lúc nói, người cũng nhảy lên nhanh như chớp.



Không có bất cứ hành động màu mè gì, cứ thẳng tắp như vậy, chắn trước Vũ vân đao của Saburo Nagasaki.



Roẹt. Tiếng lưỡi đao sắc bén đâm rách da thịt vang lên. Vũ vân đao phá thể mà vào, từ sau lưng xuyên tới trước, làm trước ngực lộ ra một mũi nhọn.



Saburo Nagasaki không vì vậy mà bỏ qua. Ở dưới tình huống xuyên qua một người, vẫn cầm đao đâm tới sau lưng Phượng Vương.



Mục tiêu của gã là Phượng Vương.



Gã biết, nếu lần này thất bại, vậy mình sẽ lâm vào trong chiến đấu với đối phương vĩnh viễn.



Phượng Vương vẫn luôn chú ý chiến đấu ở tầng trên bong thuyền. Đến khi thấy Diệp Thu và những người có dị năng của Thiên giới kia loạn thành một đoàn, trong lòng cũng lo lắng trăm chiều. Ở trong mắt nàng, Diệp Thu vẫn luôn là minh hữu của mình.



Đang lúc ấy thì trong đám người tách ra một gã xông lại cạnh mình. Phượng Vương vừa cảm thán sự điên cuồng của bọn người kia, vừa chuẩn bị sắn sàng đi lên nghênh chiến. Nhưng lại không ngờ ở thời điểm mấu chốt này phía sau có người thọc một đao.



Saburo Nagasaki cũng là người dùng đao một đời, lại càng là nhân vật thiên tài cấp A trong dòng ninja. Vũ Vân đao trong tay gã tên là "Đoạt hồn", là bảo đao ở trong một lần bảo vệ hoàng thất qua lúc nguy hiểm, được Thiên hoàng đương đại ban cho.



Một chiêu vừa xuất ra, có thể nói là thiên hoành không (rạch ngang bầu trời). Đao pháp phiêu diêu, thân pháp quỷ mị. Mặc dù Phượng Vương đã được thuộc hà báo động trước, vẫn không có cách gì có thể làm động tác xoay người để phòng thủ.



Hơn nữa cho dù nàng muốn tiếp tục vọt tới trước, né sự đâm thẳng của một đao kia, thời cơ cũng không đúng. Bất cứ động tác gì đều cần thời gian phát động, hoặc nhiều hoặc ít. Mà mình, một chút thời gian phát động cũng không có.



Nhanh.



Thận sự là quá nhanh.




Nhưng thuyền này đột nhiên chạy tới, thoạt nhìn rất quỷ dị. Hơn nữa, khiến gã cảm giác được khí tức nguy hiểm.



Thiên Diệp Huân nhìn vùng nước phía xa gã vừa rời đi không lâu, trên khóe miệng chứa ý cười, nói :



"Thật đúng là cảm thái vùng nước cũ ngàn vạn lần nha. Bây giờ chẳng lẽ không phải vị trí tốt nhất để bắn sao? Chẳng lẽ chúng ta còn phải tiếp tục chờ nữa sao?"



"Chờ? Tại sao phải chờ?" Ito khó hiểu hỏi.



"Người của các ngươi không phải vẫn chưa xuống sao? Tĩnh Quốc Hồn, còn cả Hùng. Hùng vừa rồi được tuyển làm người chấp hành đang tiến hành đại hội Thiên Giới. Hắn và ba tiểu đội hắn nắm trong tay ở sau khi toàn bộ lực lượng Thiên giới biến mất, không phải là lợi khí của các ngươi sao?" Thiên Diệp Huân vừa cười vừa nói.



"Không, sứ mạng của bọn họ đã hoàn thành. Thần hội Thiên Chiếu sẽ phù họ bọn họ". Ánh mắt Ito kiên định lắc đầu nói.



Ánh mắt Thiên Diệp Huân sáng ngời, nói : "Vậy là ý nói, toàn bộ những người kia đều là quân cờ? Bọn họ làm ra nhiều chuyện như vậy mục đích là vì dẫn dụ những người này lên thuyền. Sau đó giống những người này đều chết trên biển rộng?"



"Để vận mệnh võ học của nước Nhật tôi hưng thịnh. Bọn họ hy sinh rất có giá trị". Ito không mang theo chút cảm tình riêng nào nói.



Nhưng trong lòng lại khẽ thở dài. Em trai à, hy vọng kiếp sau chúng ta không nên làm chị em tiếp.



"Nếu có kiếp sau, chị sẽ làm vợ của em".



Thiên Diệp Huân vỗ tay cười to, nói: "Tốt. Rất tốt. Chủ của các ngươi quả nhiên là một nam nhân làm đại sự, hợp tác với gã là chính xác". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Thiên Diệp Huân quay sang nhìn về phía Zuo Kawasaki, nói: "Zuo Kawasaki tiên sinh, mục tiêu đã ở trước mắt. Bây giờ xin cô chứng minh với tôi, uy lực hỏa pháo là lớn hơn dị năng".



Zuo Kawasaki liếc nhìn Ito thấy nàng khẽ gật đầu. Lúc này nói vào bộ đàm trong tay, thanh âm bình tĩnh: "Toàn lực…nã pháo".