Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 659 :

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


"Vị tiểu thư ngoại quốc này đánh bị thương bảy thuộc hạ của tôi. Toàn bộ thành viên tổ hành động SDU đều tận mắt nhìn thấy. Vị Diệp tiên sinh này lại vô cớ đánh tôi, hành vi hung hăng càn quấy. SIR Trịnh, xin đòi một công đạo cho chúng tôi". Uông Dương nhìn Trịnh Cảnh Thái, sắc mặt càng lạnh lẽo.



"Chuyện này... chuyện này có lẽ nên giao cho Cảnh chủ tới xử lý? Ha ha, các ngươi thấy sao?" Trịnh Cảnh Thái cười xấu hổ nói. Củ khoai lang bỏng tay này có thể đá xa bao nhiêu thì đá xa bấy nhiêu.



Diệp Thu lạnh lùng liếc Trịnh Cảnh Thái một cái, nói: "Bạn của tôi là anh mời tới dạy kỹ thuật súng, bị người ta trêu chọc ở địa bàn của anh, cảnh tư Trịnh có phải nên nói một lời với tôi không?"



"Chuyện này... chuyện này có lẽ vẫn nên giao cho Cảnh chủ xem xét đi". Trịnh Cảnh Thái sắp khóc thành tiếng.



Diệp Thu lắc đầu, hảo cảm có trước kia với Trịnh Cảnh Thái biến mất hầu như không còn. Là một nhân vật quản lý một ngành, gã vẫn còn thiếu chút đảm đương.



Nhìn Uông Dương, nói: "Quên đi, mọi người cũng đừng giằng co nữa. Nói đi, hậu đài của mày là ai?"



"Tao không có hậu đài, tao chỉ là muốn đòi lại một công đạo". Uông Dương cười lạnh nói.



"Vậy coi như đáng đời mày". Diệp Thu nói, kéo tay Ngân Nhãn đi ra ngoài.



"Đứng lại". Uông Dương hô.



Hai người giống như không nghe thấy, tiếp tục đi ra ngoài không coi ai ra gì.



"Đứng lại cho tao". Uông Dương lại hô lớn.



Diệp Thu và Ngân Nhãn vẫn không để ý tới, tiếp tục đi tới trước.



"Uông Dương, không nên". Giọng nói bối rối của Trịnh Cảnh Thái truyền tới, còn cả tiếng kinh hãi của những ngươi khác.



"Uông đội trưởng không nên nổ súng". Có ngươi hô.



"Đứng lại. Nếu không tao sẽ nổ súng. Hai tên cướp sau khi hành hung có ý lẩn trốn, lý do nổ súng này cũng không tệ lắm đúng không?" Giọng Uông Dương âm tàn nói, khuôn mặt không khỏi vặn vẹo.



Lúc này hai người mới dùng bước, quay đầu lại, vẻ mặt bình thản nhìn Uông Dương.



"Bỏ súng xuống". Diệp Thu nói.
"Biết vì sao tôi muốn giết anh không?" Ngân Nhãn đột nhiên hỏi.



Nhãn tình Diệp Thu sáng lên, hỏi: "Vì sao?"



"NUMBERONE là một tổ chức sát thủ, lấy tiền của người khác, thay người ta diệt tai họa, đây là pháp chế để nhóm chúng tôi sinh tồn trăm ngàn năm. Trước kia chúng tôi nhận được ủy thác, muốn đi nước Trung Quốc giết một người phương Đông, đó chính là anh. Hơn nữa, bọn họ chỉ đích danh muốn vương bài sát thủ thần súng Smith tự mình đi. Hơn nữa còn cung cấp phí thuê cực cao".



"Ngoài dự đoán của mọi người chính là, Smith lại không trở về. Nếu một sát thủ mất đi liên lạc với tổ chức của hắn, vậy liền chứng minh sát thủ này đã chết. Sự thất bại của Smith là việc chúng tôi không thể nào chấp nhận. Cho nên, tổ chức lại liên tục phái mấy nhóm sát thủ rất có thiên phú đi, nhưng đều kết thúc bằng thất bại".



"Khi chúng tôi ý thức được sự cường đại của đối thủ, định bỏ nhiệm vụ này thì lại gặp sự áp bách của một thế lực to lớn phi thường. Bọn họ bảo chúng tôi phái sát thủ lần nữa để hoàn thành nhiệm vụ khiến chúng tôi tổn thất thảm trọng này".



"Tổ chức gì? Bọn họ lại có thể bức bách các người sao?" Diệp Thu liền giật mình. Hơn nữa trong lòng hắn đã mơ hồ cảm giác được, đáp án hắn luôn muốn tìm kiếm sắp được vạch trần.



"Tôi không biết. Lần nào cũng đều do ông tự mình tiếp đãi bọn họ".



"Ông? Ông của cô?"



"Ừ. Ông của tôi là thủ lĩnh NUMBERONE, cũng là người khống chế NUMBERONE". Ngân Nhãn thẳng thắn nói.



Đáp án này khiến Diệp Thu giật mình vô cùng, ngây người mà nhìn Ngân Nhãn nửa ngày, nói: "Cho nên đó cũng là nguyên nhân cô ở trên thuyền lớn của Thiên giới?"



Ngân Nhãn không ngờ Diệp Thu lại nhạy cảm như vậy, có thể liên hệ tới mặt này, gật đầu, nói: "Đúng vậy. Thư mời của tôi là Brama đưa cho tôi. Vốn tổ chức ra lệnh cho tôi là phải phối hợp với hành động của Brama. Nhưng tôi thấy NUMBERONE không nên bị người khác quản chế, nên liền cố ý khơi mào sự cố, đứng ở mặt đối lập với Brama. Đây cũng là nguyên nhân ở trên thuyền tôi chủ động phát động công kích gã".



"Brama rõ ràng biết tôi, nhưng vì quan hệ giữa Whitewash và tôi, nên vẫn phải giả bộ không quen nhau. Nhưng không ngờ, hắn lại chết thảm như vậy, sự thảm bại của bọn họ khiến tôi cảm thấy lựa chọn của tôi là chính xác. Có lẽ, bên ông sẽ chịu chút áp lực".



"Nguyên nhân cô nói cho tôi biết những chuyện này là gì?" Diệp Thu đánh tay lái quẹo sang một bên. Tắt xe, nhìn thẳng vào mắt Ngân Nhãn, hỏi.



"Tôi nghĩ, ngay lúc này, anh không còn lý do từ chối hợp tác với NUMBERONE đúng chứ?" Ngân Nhãn nhìn Diệp Thu cười tủm tỉm, nói.



Khuôn mặt tinh xảo ở gần trong gang tấc, cảm thụ sự quyến rũ của cô gái này ở khoảng cách gần như vậy, với nam nhân mà nói thật sự là một chuyện cực kì đau khổ.



Diệp Thu hy vọng nhân phẩm của mình không cao thượng vĩ đại như vậy biết bao, ngay lúc này nếu mình có thể tùy tiện làm cầm thú một lần, không phải là một chuyện tuyệt vời hay sao?