Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 665 : Sau khi phim kết thúc phải tát (2)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Diệp Thu biết Tứ đại thần sứ của Alantis vẫn luôn bảo hộ quanh Christina, hơn nữa với thực lực của Christina, người bình thường sẽ không dám trêu chọc bọn họ.



Diệp Thu cũng không cưỡng cầu, nói: "Được rồi. Vậy chúng ta liền tạm biệt ở đây. Nếu lần sau lúc em còn muốn xem gì, có thể tới tìm anh".



Christina nhìn Diệp Thu, con ngươi xinh đẹp phảng phất như nước sâu.



Mặc dù vẻ mặt vẫn hờ hững, nhưng lại không khiến người khác có cảm giác xa cách, nói: "Diệp Thu, cảm ơn anh".



"Ha ha, khách khí cái gì". Diệp Thu xua tay nói.



Hắn cũng nghĩ thầm nếu có quan hệ tốt với Christina, có một gia tộc siêu cấp như vậy làm hậu thuẫn, vậy sau này cho dù là lúc đối mặt với người của hai gia tộc Thiên giới khác, bên mình cũng không lộ vẻ thế lực đơn bạc.



Dù sao, bây giờ hầu như toàn bộ dị năng giả Thiên giới đều nợ mình một nhân tình. Không khó tin, nếu Diệp Thu hô hào một tiếng, tất khiến mọi người tập hợp lại.



Đợi đến khi bóng lưng Christina biến mất trong đám người, lúc Diệp Thu đang định đi lấy xe về, đột nhiên có một loại cảm giác nguy hiểm lan tỏa khắp toàn thân.



Sát khí!



Một loại sát khí mạnh mẽ vô cùng!



Diệp Thu không dám xoay người lại, bởi vì hắn biết, chỉ cần hắn hơi cử động, sẽ gặp phải công kích mạnh mẽ như mưa rào của đối thủ.



"Cao thủ. Người mình sắp đối mặt là một cao thủ tuyệt đỉnh". Trong lòng Diệp Thu thầm đoán thân phận của gã.



Chẳng lẽ là Thiên Diệp Huân? Gã không phải tới Nhật rồi sao? Mình đã bảo Tây Môn Hướng Đông chú ý hành tung của gã gấp, chỉ cần gã lộ diện ở Hồng Kông, mình liền có thể có được tin tức của gã.



Gã quản gia Quỷ Tô như hình với bóng của gã cũng có thực lực như vậy, chẳng lẽ là gã lén quay lại giết mình sao?
Diệp Thu than nhẹ một tiếng, liền nói ra thân thế mình cùng chuyện Tạ lão gia tử lúc lâm chung để lại cho mẹ Tạ Ý Như một phần ba tài sản.



Diệp Thu biết, Tạ gia sở dĩ phát triển nhanh như vậy, cũng do có liên quan mật thiết với gia tộc Tư Không. Mà trong sản nghiệp Tạ gia, nhất định cũng có bóng dáng của Tư Không gia tộc, nếu mình chưa nói tiếng nào mà đã bắt đấu tranh đoạt, vậy chắc chắn sẽ khiến gia tộc Tư Không hiểu lầm.



Cho nên, mới có lần hội tụ tam hùng ngày hôm nay.



Ánh mắt Tư Không Đồ sáng lên, mặt đầy kinh hỉ nói: "Hóa ra là như vậy. Nếu là vậy, tôi và Diệp thiếu gia cũng tính là thân thích rồi. Ha ha, không ngờ lại là người một nhà".



Diệp Thu lắc đầu cười khổ, nói: "Tôi cũng không có phúc phận này. Người của Tạ gia căn bản không muốn nhận người ngoài như tôi".



"Sao lại thế? Chuyện huyết thống này còn có thể phủ nhận sao? Lại nói, một phần ba tài sản kia không phải giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng sao? Bọn họ đáng ra không có cách từ chối mới đúng chứ". Tư Không Đồ nghi ngờ nói.



"Đáng tiếc là, mấy tờ di chúc đều mất tăm". Diệp Thu bất đắc dĩ nói.



"Hả. Vậy thì khó làm rồi". Chân mày của Tư Không Đồ cũng nhíu lại, nói: "Mặc dù sự phát triển của Tạ gia có sự giúp đỡ của gia tộc Tư Không. Nhưng tình hình bây giờ anh cũng biết. Lời tôi nói không chắc có tác dụng".



Diệp Thu khoát tay, nói: "Anh Tư Không hiểu lầm rồi, tôi cũng không có ý nhờ anh đi ra nói chuyện, đương nhiên, nếu quả thật có lúc cần, vẫn phải nhờ anh giúp chuyện nhỏ này. Tôi chỉ là để anh khua chiêng gióng trống trước, sau đó tôi đi tìm phần di chúc kia. Nếu quả thật có di chúc, vậy chắc Tạ gia cũng không dám thoái thác nữa. Lần này, tôi chỉ muốn cầm lại thứ vốn thuộc về tôi một cách quang minh chính đại mà thôi".



"Ha ha. Vậy tôi liền lấy trà thay rượu, chúc Diệp thiếu gia mã đáo thành công". Tư Không Đồ nâng chén trà trước mặt lên nói.



"Cảm ơn". Diệp Thu cười nói.



"Diệp thiếu gia định làm sao làm? Có cần chúng tôi hỗ trợ không?" Tư Không Đồ hỏi, ngay cả Tây Môn Hướng Đông vẫn luôn đứng bên cạnh không nói chen vào cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Thu chờ đợi.



"Không cần đâu. Ngày mai, tôi sẽ tự mình đi Malay một chuyến". Diệp Thu nói.