Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 710 : Tiểu nhân đắc chí(1)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Kỳ thực chuyện này thực sự là cùng Lam Khả Tâm cả một chút quan hệ cũng không có, nàng hoàn toàn là bị tai bay vạ gió.



Khảo cổ chuyên nghiệp phải giao tiếp cùng không ít sách cổ, không chỉ có là sách cổ Trung Hoa , còn nghiên cứu một ít tài liệu lịch sử nước ngoài.



Lam Khả Tâm khi xem tài liệu lịch sử nước ngài thì cảm giác có chút khó khăn, vì vậy muốn làm phong phú thêm trình độ ngoại ngữ cua rminfh thêm một chút. Tại dưới sự thúc đẩu của bạn học trong lớp, liền tham gia góc Tiếng Anh do khoa Ngoại ngữ của trường học tỏ chức.



Đây là một cái không gian hoàn toàn dùng ngoại ngữ giao lưu, chính là tại đây trong một cái hoàn cảnh đặc thù nâng cao trình độ nói ngoại ngữ của mọi người.



Khi Lam Khả Tâm vừa tới ngày đầu tiên, vốn vì bề ngoài cùng khí chất xuất sắc làm xôn xao các bạn nam ở khoa ngoại ngữ. Lại thấy nàng cả ngày cô đơn chiếc bóng, luôn luôn một người cô đơn tới lại đi, càng làm cho bọn họ mừng rỡ như điên.



Tiểu muội muội xinh đẹp dịu dàng như vậy làm sao có thể không có hộ hoa sứ giả chứ?



Trong đó, có một du học sinh tên là Lỗ Khắc cũng phi thường mê luyến Lam Khả Tâm.



Lỗ Khắc là người Mĩ Quốc, đảm nhận chức vụ quản lý tại góc Tiếng Anh. Hắn bình thường vẫn phụ trách nhiệm vụ phụ đạo nâng cao cho thành viên hiểu biết ít về nói ngoại ngữ. Hắn chủ động bày tỏ giúp đỡ như vậy Lam Khả Tâm cũng không có đặt ở trong lòng.



Cho rằng hắn chỉ là hơi nhiệt tình một chút mà thôi.



Lam Khả Tâm là một mỹ nữ, nàng đã quen với việc nam nhân quay chung quanh nhiệt tình bên người mình.



Nhưng mà ngày hôm nay đang trong lúc Lỗ Khắc đang ở cùng nàng giao lưu khẩu ngữ, cô gái áo đỏ này đột nhiên ở đâu vọt tới, nói Lam Khả Tâm đoạt đi bạn trai của cô ta.



Diệp Thu cũng đại khái rõ ràng chân tướng sự tình, cố tình lôi Lam Khả Tâm đi, mặc kệ đôi uyên ương Trung Quốc và Phương Tây kết hợp này tự mình giải quyết tranh chấp trong nhà mình. Xé rách mặt hay đánh chửi cầm dao cầm kiếm gì chém nhau đều cùng mình không có một chút quan hệ gì.



Thế nhưng cô gái áo đỏ dây dưa không tha, muốn Lam Khả Tâm cho nàng một cái ý kiến.



"Cô yên tâm. Tôi thật sự không thích hắn. Đây là bạn trai của tôi." Lam Khả Tâm tâm địa thiện lương, mặc dù người khác nói ra lời khó nghe, cũng không có ý tứ cùng người tranh chấp. Vẫn là tâm bình khí hòa cùng người vừa nói chuyện.



"Bạn trai? Vậy thì thế nào? Có một ít nữ nhân chính là không biết xấu hổ. Mình có bạn trai, còn muốn chân đứng hai thuyền, mặt ngoài làm bộ ra vẻ một cô gái thanh thuần động lòng người, cũng không biết trong lòng mang cái loại tâm tư xấu xa gì." Cô gái áo đỏ cay nghiệt nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Diệp Thu nổi giận.



Che ở Lam Khả Tâm phía trước, sắc mặt bất thiện nói với cô gái áo đỏ: "Cô còn không để yên?"



"Cô cho rằng nam nhân của cô là bảo bối sao, người khác chưa chắc sẽ thấy hiếm lạ. Cô thích hắn đó là chuyện của cô, thế nhưng đừng làm liên lụy tới người vô tội." .



Diệp Thu xoay người ôm lấy vai Lam Khả Tâm, sủng ái nói: "Nàng là bạn gái của tôi, tôi tin tưởng nhân phẩm của bạn gái tôi. Nếu như cô lại nói lời tổn thương người khác, đừng trách tôi không khách khí. Tôi không đánh nữ nhân, nhưng tiền đề là nữ nhân của tôi không bị thương tổn." .
A!



Cô gái áo đỏ che miệng kinh hô.



Xôn xao!



Đoàn người vây xem kêu lên sợ hãi, thanh âm đàm phán hoà bình bắt đầu vang lên, còn có mấy người du học sinh cũng đồng dạng đến từ Mĩ Quốc lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, tựa như là đã bị vũ nhục lớn lao, đã chạy tới đem Diệp Thu vây ở chính giữa.



Lỗ Khắc không biết là có cảm thấy được đau đớn hay không, hắn bị Diệp Thu một cước đá cho nghất xỉu, ngẩng khuôn mặt nằm ở trên mặt dất, cho tới bây giờ còn không có phản ứng lại.



"Lỗ Khắc, cậu không có việc gì chứ?" .



"Đứng lên đánh hắn. Đánh chết cái tên rác rưởi này." .



"Kỹ nữ nuôi. Cậu là người Mĩ Quốc, mau đứng lên đánh hắn." .



Một lúc lâu, Lỗ Khắc rốt cục từ trong tiếng quát tháo của đồng bạn tỉnh táo lại.



Ngẩng đầu nhìn xem bốn phía, đông nghịt đều là người.



Mà tên sinh viên dám can đảm đá một cái lên khuôn mặt của mình kia, đang là vẻ mặt khiêu khích nhìn mình.



Hắn là kiêu ngạo như vậy, giống như so sánh đứng lên, hắn càng như là một người Mĩ Quốc.



Lỗ Khắc đi tới Trung Hoa hai năm, cảm thấy mình tới thiên đường rồi. Bất luận là làm cái gì, bằng vào thân phận người Mĩ Quốc của bọn họ đều có thể đủ thu được ưu đãi.



Nữ nhân Trung Quốc cực kỳ tốt, hơn nữa khăng khăng một mực. Điều này tại nước ngoài là chuyện không thể tưởng tượng. Chỉ cần móc ngón tay một cái, các nàng sẽ chủ động quăng vào trong lòng mình.



Mặc dù là có bạn trai, chỉ cần mình cho nàng tí xíu ám chỉ, nói có thể mang nàng quay về Mĩ Quốc kết hôn. Nàng sẽ có quốc tịch Mỹ Quốc. Những nữ nhân này cũng sẽ rất nhanh làm ra lựa chọn.



Hoắc Lăng trước đó cũng có bạn trai, thế nhưng rất nhanh tuyển chọn tấm hộ chiếu Mỹ Quốc yêu quý.



Bất luận đi tới đâu, hắn đều có cảm giác tài trí hơn người. Thế nhưng ngày hôm nay, lại có thể có một tên tóc đen mắt đen dám đánh mình.



Dùng cái chân dơ bẩn kia của hắn dẫm lên khuôn mặt của mình, chẳng lẽ không biết đấy là một sự vũ nhục lớn lao sao?