Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 729 :

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Biết ăn ruồi sẽ có cảm giác thế nào không?



Muốn nhả ra nhưng không nhả được, chỉ có thể kìm nén cố gắng nôn khan, cảm giác đó đúng là khiến người ta sống không bằng chết.



Bây giờ, một đám công tử ca trong phòng Linh Lung đều có cảm giác như vậy.



Thế nào cũng không ngờ tới, bọn họ đang ở đó khí thế ngất trời bàn luận đủ các chuyện của Hàn Ấu Lăng, lúc thảo luận làm cho người ta thay thế đi, nhân vật chính họ bàn luận đang đứng ở cửa nghe sạch những lời họ nói.



Lúc Hàn Ấu Lăng vẻ mặt tươi cười đứng ở cửa, bọn họ mới phát hiện tim mình đập ghê gớm, bắp chân đều không ngừng run rẩy.



Người có danh cây có bóng, bọn họ đè nén dưới uy của Hàn Ấu Lãng quá lâu rồi, đột nhiên phải đứng đối diện hắn, luôn có cảm giác thất bại không đủ sức mạnh.



Mặc dù họ mới nói cái gì cũng sai về Hàn Ấu Lăng, chỉ là một con hổ giấy chỉ cần khẽ đẩy, hắn sẽ đổ ầm xuống.



Giờ đây mới phát hiện, hoàn toàn không phải như vậy.



Hắn có thể khuất phục người khác, có thể quỳ trước người khác, nhưng hắn đứng trước mặt một đám mình, vẫn hoàn toàn xứng đáng là vua của Tô Hàng một mẫu ba phần này.



Ngoài Thương Giới, những người khác đều thấp thỏm không yên.



Lý Thương Giới khá bình tĩnh, thậm chí còn có phần vui sướng.



Mọi chuyện đều trong dự đoán của hắn, tình tiết cũng đang diễn ra theo kế hoach của hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Sau sự việc xảy ra tối qua, hắn càng biết cơ hội của mình tới rồi.



Sáng sớm nay, hắn đã gọi điện mời một đám công tử ca của Tô Hàng ra ngoài uống trà, hơn nữa còn còn cố ý chọn quán trà Tây Tử người qua người lại. Hắn biết trên thế giới này không có bức tường nào không lọt gió, cho dù không đụng phải Hàn Ấu Lăng, người khác cũng sẽ nói lại chuyện này với hắn.



Lúc đó, hắn trở mặt sẽ thế nào?



Nhân thủ đắc lực trong tay hắn đều bị mình một mẻ hồt gọn, bọn họ đều đứng về phía mình.



Bây giờ, hắn đến thì càng tốt.



Nhìn thế lực một tay hắn gây dựng ngồi vây quanh mình uống trà nói chuyên phiếm thảo phạt mình, hắn chắc chắn sẽ rất buồn nhỉ?


"Ngu xuẩn" Lý Minh Phổ nói.



Bíp.



Điện thoại tắt rồi, điện thoại của Lý Thương Giới truyền tới âm thanh tắt máy.



Tát vào mặt!



Quả thực là tát vào mặt.



Trước mặt nhiều người như vậy, cha ruột thân sinh ra mình lại mắng mình là ngu xuẩn.



Cúp điện thoại, Lý Thương Giới đang muốn nhờ những công tử ca vừa nãy còn xưng anh em với hắn tìm viện binh.



Nhưng lại đau khổ phát hiện, những tên khốn đó, không biết lúc nào đã đứng cả bên Hàn Ấu Lăng.



Thật biết vâng lời, giống như vợ bé bị khinh bỉ.



"Tôi nói rồi, một mình ngươi không mời tới được" Hàn Ấu Lăng vô cùng cuồng vọng nói. Lúc này, hắn cảm thấy rất hãnh diện. Hôm qua thế lực được Diệp Thu cuồng giẫm vù vù tăng lên.



Lý Thương Giới muốn nói gì đó, nhưng môi động đậy, lại không nói được lời nào.



Kẻ thất bại, không có quyền nói, khoa trương ra vẻ, chỉ là tự chuốc lấy nỗi nhục.



Lặng lẽ, đi qua trước mặt Hàn Ấu Lăng, đi ra ngoài cửa.



Hàn Ấu Làng cầm chén trà trên bàn lên, hất nước trà trong chén lên mặt Lý Thương Giới.



"Ngươi mới tới Tô Hàng vài ngày, đã muốn làm chủ nhân thành phố này rồi? Đấu với ta, ngươi vẫn chưa đủ tư cách".



Người Lý Thương Giới cứng đờ, cuối cùng vẫn im lặng đi ra, không nói gì.



Diệp Thu vỗ vai Hàn Ấu Lăng, rất hài lòng với cách giải quyết của hắn.



Nguy hiểm, nên dìm chết từ khi còn trong nôi.