Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 747 :

Ngày đăng: 02:38 19/04/20


"Thế thì sao?" Á Tư lạnh lùng nói. Hắn cảm thấy trắc trở mình sống mấy chục năm cộng lại cũng không nhiều hơn tối nay.



"Mạng của chúng tôi là do cậu ấy cứu về, tất nhiên phải đứng về phía cậu ấy" Lão binh Thụy Sĩ nói.



"Bởi vậy mà không tiếc trở thành địch của Alantis?" Á Tư lạnh lùng hỏi.



"Chúng tôi không muốn đối địch với Alantis, nhưng nếu ân nhân cứu mạng của chúng tôi chịu thương tổn, vậy thì chúng tôi cũng không còn lựa chọn nào khác".



"Các người cũng như vậy?" Ánh mắt Á Tư đảo qua lão binh Thụy Sĩ hỏi đám người dị năng đứng sau lão binh.



"Đúng vậy, đây cũng là mục đích chúng tôi tới đây. Chúng tôi tất nhiên phải giúp ân nhân cứu mạng mình rồi, nếu không há chẳng phải không bằng cầm thú sao?" "Lúc chúng tôi bị người Nhật Bản đánh rơi xuống biển, cậu ấy tới cứu chúng tôi chứ không phải Alantis".



Họ ai nấy tỏ thái độ, có người nói tiếng địa phương, Diệp Thu hoàn toàn không hiểu, thậm chí còn mấy khuôn mặt rất lạ, Diệp Thu cũng không nhớ có cứu họ không?



Nhưng thái độ của họ lúc này lại kiên quyết cùng sinh cùng tử.



Đáng, rất đáng.



Diệp Thu luôn cảm thấy nhân phẩm mình không ra sao. Mặc dù không làm chuyện gì có lỗi với quốc gia, có lỗi với người ta, nhưng giết người phóng hỏa, vơ vét tài sản lại là chuyện thường như cơm bữa.



Bây giờ có nhiều người như vậy muốn đứng sau hắn, muốn dùng ngực mình chặn đao kiếm cho hắn, muôn chết cùng hắn.



Là một nam nhi, hắn còn hy vọng xa vời gì nữa?



"Cảm ơn, thật sự cảm ơn mọi người." Diệp Thu cảm kích nói.



"Diệp Thu, cậu đừng khách sáo, là việc chúng tôi nên làm, mạng của chúng tôi đều do cậu cứu về, không có cậu, chúng tôi sớm chết cóng trên biển rồi, hôm nay cho dù chết cũng chỉ là báo ân mà thôi." Lão binh an ủi nói.



"Cảm ơn!" Diệp Thu lại cảm ơn. Ngoài hai từ này ra, quả thật không biết có thể nói gì để biểu đạt tâm trạng hắn lúc này.



Diệp Thu đi tới phía trước họ, đứng sóng vai cùng họ nhìn Á Tư nói: "Tôi nghĩ người chiếm thế thượng phong hiện giờ là chúng tôi nhỉ? Ngươi còn muốn đánh tiếp không?"



"Diệp Thu, ngươi thật sự muốn dẫn bọn họ cùng đối địch với Alantis?" Á Tư nắm chặt thanh kiếm trong tay khiến gân xanh ở đốt ngón tay nhô lên.




"Long Nữ nói không sai, là một tay cậu cứu vãn Thiên Giới, chúng tôi muốn tôn cậu làm thủ lĩnh mới, cậu có sự ủng hộ của chúng tôi, tất nhiên có thể lớn mạnh như Alantis, bọn họ sát hại cậu cũng chính là sát hại chúng tôi, như vậy Alantis sẽ phải suy nghĩ thận trọng".



"Nhưng ý của những huynh đệ khác?"



"Chuyện này cậu không cần lo lắng, tôi sẽ phụ trách liên lạc. Tôi nghĩ họ sẽ không từ chối." Lão binh Thụy Sĩ nói.



"Được rồi, vậy tôi không chối từ nữa, nếu không mọi người lại chê cười." Diệp Thu rất miễn cưỡng đồng ý.



"Chúng ta có nên đặt tên cho tổ chức mới không?" Có người đề nghị nói.



Mọi người đều nhìn Diệp Thu chờ hắn ra quyết định.



Diệp Thu nghĩ ngợi nói: "Vậy gọi là Long đi. Long là vật biểu tượng may mắn của Trung Quốc chúng ta, hơn nữa nó có sức mạnh hô phong hoán vũ."



"Long, tên rất hay."



"Được rồi, vậy thì gọi là Long đi."



"Long, chúng ta có tổ chức mới rồi".



"Diệp Thu, chúc mừng anh!" Long Nữ khẽ nói bên tai Diệp Thu "Em biết anh nhất định có thể làm được, sẽ có một ngày cả thế giới đều ngước nhìn anh".



"Đương nhiên" Diệp Thu rất đểu giả nói. "Từ nhỏ anh đã biêt ngày này nhất định sẽ tới, bây giờ quả nhiên không ngoài dự đoán của anh".



"Vậy sao, anh học được thuật dự đoán từ bao giờ thế?"



"Biết từ lâu rồi, nhưng chỉ nhằm vào chuyện bình thường mà nói thôi, có những chuyện anh không không đoán trước được".



"Ví dụ?"



"Ví dụ như tối nay em có đuổi anh ra khỏi phòng em không?" Diệp Thu cười tủm tim nói.