Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1008 : Giao lưu tình cảm
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
Lên máy bay trở về Bắc Kinh, Đỗ Long vẫn rất áy náy, vì hắn không bảo vệ tốt cho Hàn Ỷ Huyên, vậy nên mới dẫn đến việc Hàn Ỷ Huyên bị vật gì đó rơi xuống làm mất trí nhớ.
- Nếu như lúc đó mình sớm một bước che chở cô ấy, cô ấy sẽ không như vậy… Đỗ Long thầm nghĩ áy náy trong lòng, bất giác thở dài.
Thẩm Băng Thanh ngồi bên cạnh hỏi:
- Sao thế? Trên đường cậu thở dài mấy lần, không nỡ rời xa bạn gái à?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Có chút, nhưng vẫn không đến mức thở dài. Tôi nghĩ đến Hàn Ỷ Huyên… cô ấy mất trí nhớ rồi…
Thẩm Băng Thanh nói:
- Chuyện cô ấy mất trí nhớ không phải sớm biết rồi sao? Sao đột nhiên cậu lại có cảm xúc? Chẳng lẽ cô ấy vì mất trí nhớ mà xảy ra chuyện gì?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Cái này ngược lại không có, chỉ là trước đây không lâu tôi xác nhận cô ấy là thật sự mất đi ký ức, cho nên cảm thấy rất buồn.
Thẩm Băng Thanh ồ một tiếng, nói:
- Cô ấy chỉ là quên đi khoảng thời gian bị đè dưới đống đổ nát. Cái này đối với cô ấy có lẽ là chuyện tốt, sau cậu còn buồn như vậy chứ?
Đỗ Long cười khổ không nói, Thẩm Băng Thanh mặt lộ vẻ chợt hiểu, cậu ta nói:
- Tôi biết rồi, nhất định là cậu hy vọng cô ấy nhớ lại điều gì… Ha ha… các người một ngày một đêm ở trong cái hầm đó có phải đã xảy ra chuyện gì không?
Đỗ Long nói:
- Đừng đoán bậy, bên cạnh có em nhỏ đấy.
Mã Ngọc Đường quả nhiên ở bên cạnh đang dựng tai nghe, thấy Đỗ Long nói như vậy, cô bất mãn nói:
- Em không nhỏ, đừng cho rằng em không biết gì. Mau nói, có phải anh làm chuyện xấu gì với chị Ỷ Huyên không hả?
Đỗ Long nghiêm mặt nói:
- Cô bạn nhỏ, nói bậy gì đó, anh với chị Ỷ Huyên trong sạch, anh tôn trọng chị ấy như tiên nữ trên trời.
- Không, không phải, cậu không hiểu, cô ấy…ôi, không nói nữa.
Thẩm Băng Thanh hôm nay đặc biệt thích truy hỏi tận tường, cậu ta thấy Đỗ Long muốn nói lại thôi, liền nói:
- Cô ấy thế nào? Cô ấy không có gì đặc biệt à, tôi thấy bất luận Bạch Nhạc Tiên hay là Nhạc Băng Phong, thậm chí chị Lâm đều xinh đẹp hơn cô ấy.
Đỗ Long liếc xéo nhìn Thẩm Băng Thanh một cái, kỳ lạ nói:
- Hôm nay cậu sao vậy? Lòng hiếu kỳ đặc biệt mạnh đấy. Trước đây cậu cũng không nói những chuyện này với tôi.
Thẩm Băng Thanh cười ha hả nói:
- Trước đây không có kinh nghiệm mà, đương nhiên không có gì hay để nói. Bây giờ tình hình không giống rồi, cậu kinh nghiệm phong phú, có thể chỉ thêm cho tôi một chút đi.
Đỗ Long cười nói:
- Thằng nhóc cậu không phải tối qua mới thông suốt rồi à? Ha ha, muốn chỉ dạy, tìm tôi thì đúng rồi, ha… có thời gian sẽ từ từ dạy cậu.
Thẩm Băng Thanh cũng phát hiện tài xế trước mặt đang nghiêng tai lắng nghe, cậu ta hơi túng túng quát lên trước:
- Chú ý mà lái xe đi, nghe lén cái gì? Cẩn thận tôi khiếu nại ông!
Tài xế ha hả cười, nói:
- Mọi người đều là đàn ông, có gì mà xấu hổ? Nhớ năm đó tôi cũng phong lưu đấy, các em đều không thoát khỏi tay tôi…
Trong lúc giao lưu tình cảm giữa chú tài xế và Đỗ Long, đã tới trường học rồi. Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh bao lớn bao nhỏ xách vào cư xá của Đỗ Long ở. Đỗ Long mở thùng xe phía sau của chiếc xe mình ra, bỏ đồ đạc của Thẩm Băng Thanh vào, Thẩm Băng Thanh nói:
- Nhà của cậu ở rộng không? Cậu và Nhạc Băng Phong ở chung à?
Đỗ Long cười nói:
- Ba phòng hai sảnh, ngoài hai phòng ra thì đều đang trống… cậu muốn dọn đến ở không? Nhà là của Băng Phong thuê, tôi phải hỏi cô ấy trước một tiếng.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Thôi bỏ đi, hay là tôi tự ra ngoài thuê vậy. Tốt nghiệp lâu rồi, ở một mình cũng quen rồi, quay lại ký túc xá ở nhất định không quen…