Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1013 : Trở thành kẻ cướp
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
Ánh mắt của Đỗ Long đảo qua hai bên hành lang, nhìn xuyên qua vách tường thấy được bên trong phòng. Mặc dù trong ấy có người nhưng lại không phải là mục tiêu của hắn.
Cuối hành lang là một đường hướng về bên trái. Đỗ Long đi nhanh tới, bởi vì hắn sớm nhìn thấy bên đó tạm thời không có ai cả.
Đi qua vài gian phòng nữa, một cái cửa bất thường xuất hiện trước mặt Đỗ Long. Nhìn xuyên qua cái cửa sắt chống trộm siêu dày kia, Đỗ Long thấy mục tiêu của hắn và một người đàn ông trung niên đang nói chuyện trong đó. Đỗ Long cẩn thận dựa tai vào trên cửa nghe ngóng.
Thanh âm nhỏ bé dần lớn lên, chỉ nghe người trung niên kia nói:
- Đã suy nghĩ kỹ chưa, không phải anh đang thiếu tiền sao? Chỉ cần hoàn thành vụ làm ăn này là anh có thể cầm tiền mà cao chạy xa bay rồi. Dù gì thì anh cũng đã giết vài mạng người đấy thôi.
Đỗ Long nghe được tên to con nói:
- Sợ là không có phúc hưởng thụ số tiền này thôi. Tôi vốn sắp tiêu rồi, có muốn trốn cũng chẳng kịp. Bây giờ mà còn phạm tội nữa thì không khéo chưa chạy ra khỏi Bắc Kinh nữa là bị bắt rồi.
Người trung niên bảo:
- Anh không muốn làm thì nói sớm đi để tôi còn tìm người khác nữa.
Tên to con nói:
- Đừng nóng vội vậy chứ, tôi chưa nói không làm mà. Bất quá lần này khó khăn hơi lớn nên phải chuẩn bị đầy đủ, vả lại 200 ngàn quá ít, ít nhất cũng phải 500 ngàn mới được. Hơn nữa ông phải an bài xe trước cho tôi. Việc vừa xong là tôi muốn lập tức cao chạy xa bay ngay.
Đỗ Long đã xác định cơ bản tên to con kia chính là tội phạm giết người tại Hà Bắc đang bị truy nã - Vương Trung Hùng. Bây giờ có người săn lùng ráo riết y khắp nơi, thế mà lại không nghĩ tới y lại dám trốn ở Bắc Kinh. Nghĩ một chút cũng biết là có người bao che cho y, nếu không thì y sớm bị bắt rồi.
Chỉ nghe hai người trong cò kè mặc cả một phen, cuối cùng rốt cục cũng nhất trí với nhau. 400 ngàn tiền mặt được chia ra đưa trong hai lần, sau đó người trung niên kia còn phải an bài xe đưa tên kia ra khỏi thành phố. Mặt khác, y còn muốn một cây súng, người trung niên kia cũng phải bất đắc dĩ đồng ý.
- Nhận được súng và tiền rồi thì chỉ trong vòng ba ngày là tôi sẽ giúp ông làm việc. Ông cứ an bày tốt hết đi rồi chờ tin tốt của tôi.
Vương Trung Hùng nói.
Tiếng bước chân dần đi về hướng cửa, Đỗ Long vội vàng nghiêng người rời khỏi ngay. Lúc hắn đi ra từ cửa sau, tên bảo vệ buồn bực nhìn chằm chằm hắn, không biết cái tên lạ mặt này có lai lịch ra sao.
Đỗ Long cũng không cho bảo vệ bất luận cơ hội nào để đề ra nghi vấn của mình mà cứ đi thẳng vào trong sàn nhảy.
Đỗ Long rất nhanh chóng tìm Thẩm Băng Thanh và Mã Ngọc Đường đang trốn trong góc hưởng thụ thế giới của hai người. Thấy hắn đến đây, Mã Ngọc Đường lập tức hỏi:
- Sao rồi? Có bắt được tên nghi phạm đó không?
Đỗ Long nói:
- Có liên quan đến một vụ án nguy hiểm, giúp anh tra chút đi.
Nhạc Băng Phong giúp Đỗ Long tra được thân phận người trung niên kia, ông ta tên là Doãn Kế Lượng và cũng không là chủ quán bar mà chỉ là em họ chủ quán bar thôi.
Đỗ Long nghi hoặc xem tư liệu về Doãn Kế Lượng và và quán bar U Cốc, cảm thấy có chút kỳ quái. Doãn Kế Lượng nhiều nhất cũng chỉ là một tên nhân công cao cấp thôi, ông ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ? Hoặc số tiền này là anh họ ông ta cho, hoặc chính là ông ta tham ô được thôi.
Đỗ Long không biết người mà Doãn Kế Lượng muốn muốn giết là ai, việc duy nhất có thể xác định lúc này là Vương Trung Hùng sẽ phải tiếp tục ở lại quán bar, dùng thân phận là bảo vệ để ẩn núp trong ánh đèn mờ ảo này.
Đỗ Long không muốn báo án nhanh như vậy mà muốn đi theo Vương Trung Hùng đến hiện trường gây án. Đến lúc đó nhất định hắn sẽ làm rõ kế hoạch giết người của Vương Trung Hùng rồi đợi lúc y muốn ra tay sẽ lập tức bắt lấy y. Việc này có hơi phiền toái nhưng mà Đỗ Long thích.
Đỗ Long lẻn vào cửa sau quán bar. Mấy chỗ kiểu này thường cần thiết phải chuẩn bị nhiều cửa để chạy trốn, và mặc dù có người trông coi nhưng Đỗ Long cũng đã lừa gạt bọn họ rất dễ dàng.
Trong hành lang nhỏ vẫn loáng thoáng nghe được những thanh âm huyên náo. Đỗ Long lại đi đến trước cái cửa chống trộm đặc biệt kia, nhẹ nhàng gõ hai cái.
Doãn Kế Lượng rất nhanh chóng mở cửa ra, kết quả là nhìn đến một tên che mặt cầm dao xông vào. Doãn Kế Lượng còn chưa kịp phản ứng gì cả đã bị kề dao ngay cổ. Đỗ Long quát:
- Im miệng, nếu không thì thịt mày đấy!
Doãn Kế Lượng cả kinh rồi lập tức trấn định lại, ông ta bảo:
- Anh muốn gì nào? Tôi có thể cho anh tiền, đừng có làm bậy.
Đỗ Long quát:
- Câm mồm!
Hắn đóng cửa lại, quát:
- Két sắt ở chỗ nào? Mở ra cho tao!
Doãn Kế Lượng nói:
- Bình tĩnh nào... Két sắt ở dưới bàn làm việc đấy.
Đỗ Long đẩy y đến bàn làm việc, uy hiếp:
- Ngoan ngoãn một chút cho tao, nếu không tao làm thịt mày ngay!