Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1021 : Trở về Thiên Nam
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
Hạng mục đám mây an ninh lâu hơn rất nhiều so với dự tính, chớp mắt đã lại qua hai mùa hè. Chính ở mùa lúa hoa phiêu hương, tổ hạng mục cuối cùng cũng vội vàng bắt đầu làm công việc kiểm tra lỗi (sử dụng thử xem có lỗi gì không, hệ thống bảo mật có an toàn không,v.v... Cái này nếu là công trình thì gọi là nghiệm thu). Đỗ Long cũng vội vội vàng vàng không biết đang làm cái gì, hắn và Nhạc Băng Phong dường như đều không có thời gian nào để gặp mặt.
Bộ công an và Bộ an ninh quốc gia phái tổ chuyên gia tiến hành các loại thử nghiệm đối với hệ thống đám mây an ninh mà bọn Đỗ Long làm. Hễ phát hiện vấn đề gì liền sửa chữa suốt đêm, khiến Nhạc Băng Phong bận bịu vô cùng. Sau đó Đỗ Long bỗng nhiên được nhàn rỗi, hắn đã thi xong rồi.
Mỗi ngày Đỗ Long đều làm những món ăn ngon và xoa bóp cho Nhạc Băng Phong, Nhạc Băng Phong dường như đã biết cái gì đó, nhưng cô cái gì cũng không hỏi, chỉ càng cố gắng làm việc. Cho đến một ngày, hạng mục đám mây an ninh cuối cùng cũng nghiệm thu thông qua Bộ công an và Cục an ninh quốc gia.
Sau khi chúc mừng rầm rộ, Nhạc Băng Phong ngủ một mạch trong lòng của Đỗ Long. Người trong tổ hạng mục phần lớn đều bị Bộ phận đám mây an toàn do Bộ an ninh quốc gia và bộ công an cùng thành lập triệu đi rồi. Bởi vì hạng mục đề cập tới an toàn quốc gia, những người tham gia xây dựng và biên soạn hệ thống phần mềm cho dù không muốn ở lại, cũng phải chịu sự khống chế cần thiết mới được.
Khi Nhạc Băng Phong tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong lòng Đỗ Long. Nhạc Băng Phong vẫn muốn nhắm mắt lại, cô muốn tận hưởng cảm giác nhàn rỗi khó có được này.
- Tỉnh rồi à?
Bàn tay của Đỗ Long thò xuống dưới áo Nhạc Băng phong, bắt đầu vuốt ve khắp nơi, hai người đã có một đoạn thời gian không có âu yếm. Đỗ Long quả thật là một người nóng bỏng, ngọn lửa tình nhanh chóng hừng hực bốc cháy, kích thích hai người chiến đấu. Đáng thương cho chiếc giường kêu kẽo kẹt chừng hơn một tiếng.
Khi hai người tắm xong rồi, lại trở về giường nằm, đều chẳng muốn đi ăn sáng. Sự ấm áp khó có được này kéo dài rất lâu, Nhạc Băng Phong hỏi:
- Đợt vừa rồi anh bận rộn như vậy, loay hoay làm cái gì vậy?
Đỗ Long cười nói:
- Anh còn cho rằng em không buồn hỏi kia. Đợt vừa rồi anh phải thi suốt. Cho em xem một thứ.
Đỗ Long lấy ra một quyển chứng nhận tốt nghiệp màu đỏ. Nhạc Băng Phong dường như đã sớm đoán như vậy, cô không có lấy một chút làm ngạc nhiên nói:
- Chúc mừng anh, anh không phải nói muốn thi nghiên cứu sinh cho em xem sao? Đã thi chưa vậy?
Đỗ Long nói:
- Thực ra thi đậu rồi, nhưng...Anh sợ em giận...
Nhạc Băng Phong nhíu mày nói:
- Có gì đáng để giận chứ? Anh sẽ không thi nghiên cứu sinh ở Đại Học Thiên Nam chứ?
Đỗ Long nói:
- Chuyện đó thật không có, nhưng...
Đỗ Long mở quyển sách đỏ cầm trong tay, Nhạc Băng Phong nhìn chăm chú. Chỉ thấy đó không phải là chứng nhận tốt nghiệp chính quy, mà là chứng nhận tốt nghiệp nghiên cứu sinh!
Sự việc đã không như mong muốn, Nhạc Băng Phong nói một cách khó khăn:
Vu Tuấn Chí cười nói:
- Chính là dám mơ, mới có thể làm quan lớn! Tôi rất coi trọng anh, cố lên!
Đỗ Long và Nhạc Băng Phong cùng trở về tỉnh Thiên Nam. Đây là lần đầu tiên Nhạc Băng Phong quay lại sau gần bốn năm xa cách. Bạch Nhạc Tiên đến sân bay đón họ, hai cô gái đến một chút tỏ ra thân mật ở sân bay cũng không có, kỳ thực họ đang phải cố kìm nén ở trong lòng.
Đỗ Long dự định ở thành phố Ngọc Minh hai ngày. Ngày đầu tiên cùng Nhạc Băng Phong đi thăm quan mấy nơi thắng cảnh một vòng, hội tụ với anh em. Lúc nhìn Mạnh Hạo ở trên bàn rượu nhìn thấy Nhạc Băng Phong, không khỏi cảm thán muôn phần. Năm đó chuyện y yêu thầm người đẹp băng tượng rất nhiều người biết. Con của y giờ đây đã chạy loạn rồi, người đẹp băng tượng lại chỉ là một chút hòa tan...
Ngày hôm sau Đỗ Long và Bạch nhạc Tiên đi gặp Bạch Tùng Tiết. Nhạc Băng Phong tự mình tìm các đồng nghiệp đi chơi.
Bạch Tùng Tiết nói với Đỗ Long:
- Nghe nói hệ thống đám mây an ninh kia của cậu sẽ nhanh chóng được mở rộng xuống dưới, mỗi tỉnh đều phải xây dựng một trung tâm dữ liệu. Không chừng trong vòng nửa năm, sẽ có rất nhiều đơn vị có thể cầm máy tính bảng trên đường phố rồi.
- Vậy thì quá tốt.
Đỗ Long nói:
- Bác à, cháu đã tốt nghiệp rồi, vẫn muốn học một lớp tu nghiệp ở Bắc Kinh. Có lẽ cuối tháng chín mới có thể trở lại làm.
Bạch Tùng Tiết kinh ngạc nói:
- Thật sao? Lớp tu nghiệp sao? Cháu không định ở lại Bắc Kinh chứ?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Vẫn là tỉnh Thiên Nam quen thuộc hơn. Cháu đã quyết định rồi, muốn trở lại làm việc.
Bạch Tùng Tiết nói:
- Ừ, vậy cháu định làm ở đâu? Ở thành phố Lỗ Tây hay là thành phố Ngọc Minh?
Đỗ long suy nghĩ một chút rồi nói:
- Vẫn là đến thành phố Lỗ Tây ạ, khó khăn lắm mới thân quen với nơi đó. Ở đó có vị trí nào trống không ạ?
Bạch tùng Tiết cười nói:
- Có hay không, không sao cả, chuyển đến là có...