Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1055 : Đỗ Thanh Thiên tới thăm nhà
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
Buổi chiều , Đỗ Long lái xe đi về phía huyện Mãnh Mãng, trước mặt hắn là xe cảnh sát của Trung đội trưởng Trung đội hình sự huyện Mãnh Mãng Dương Tân Bình. Dương Tân Bình là Đỗ Long nửa đường gọi trở về.
Thấy vết thương trên đầu của Đỗ Long, Dương Tân Bình quả thực im lặng. Không ngờ buổi sáng mới đưa ra ý kiến với Đỗ Long, Đỗ Long nhanh như vậy liền phục chế được chuyện của Vương Hải Lượng, chỉ có điều kết quả lại hoàn toàn khác biệt.
Dương Tân Bình mặt ngoài bình tĩnh, nội tâm cũng rất kích động. Vương Hải Lượng là thủ hạ của y , Vương Hải Lượng trở thành như vậy, một năm nay người của Trung đội hình sự huyện Mãnh Mãng đều không cười được. Lần này xem ra Phó cục Đỗ hành động thật là dữ dội , chuyện của Vương Hải Lượng cuối cùng có cơ hội chuyển biến rồi.
Sau khi đi vào thị trấn huyện Mãnh Mãng, Dương Tân Bình trước tiên dẫn Đỗ Long tới Trung đội hình sự của bọn họ. Trong một văn phòng làm việc đơn độc, Đỗ Long thấy vợ của Vương Hải Lượng đang được một nữ cảnh sát an ủi.
Dương Tân Bình vừa tiến vào văn phòng, vợ của Vương Hải Lượng Chu Trường nga lập tức đứng lên, cô hỏi Dương Tân Bình:
- Đội trưởng Dương, chuyện của Hải Lượng….Trong cục có ý kiến mới chưa?
Dương Tân Bình nhẹ gật đầu, lấy hưng phấn, anh ta nói:
- Tiểu Nga, bọn người Mã Thành Cương hôm nay bị bắt hết rồi. Vị này chính là Phó cục công an kiêm Đại đội trưởng Đại đội hình sự thành phố Đỗ Long. Phó cục Đỗ đích thân dẫn đội đi bắt bọn Mã Thành Cương đấy!
- Thật vậy ư?
Chu Trường nga kích động tiến về phía Đỗ Long hai bước. Mặc dù cảm giác hắn vẫn hơi trẻ, hai miếng băng trên đầu cũng rất buồn cười, nhưng cô vẫn quỳ xuống trước mặt Đỗ Long:
- Phó cục Đỗ, anh phải giải oan cho Hải Lượng nhà tôi. . .
Đỗ Long vội vươn tay nâng cô dậy, nói:
- Mau đứng lên, mau đứng lên, là chúng tôi không làm tốt công việc, lại khiến cho đồng chí Vương Hải Lượng cùng cả nhà cô chịu khổ.
Chu Trường Nga kích động phát khóc.... Dưới sự nâng đỡ của nữ đồng chí kia, cô liền ngồi lên ghế. Hai mắt cô đẫm lệ nhìn Đỗ Long nói:
- Phó cục Đỗ, bọn người Mã Thành Cương thật sự bị bắt rồi sao? Hải Lượng nhà tôi có phải có thể sửa lại án xử rồi không?
Chu Trường Nga lần nữa yên lòng, nhìn Đỗ Long thân thiết hơn mấy phần. Thực ra tuổi của cô không kém Đỗ Long mấy, chỉ có điều thời gian một năm này thật sự gian khổ, cho nên trông cô rất tiều tụy. Tóc có chút hoa dâm, thoạt nhìn có vẻ hơn Đỗ Long cả chục tuổi.
Khi Đỗ Long cảm giác đã nắm rõ tình hình được kha khá, liền nói với Chu Trường Nga:
- Chúng ta cùng đi thăm Vương Hải Lượng nhé, anh ấy nằm ở bệnh viện nào?
Chu Trường Nga rơi lệ nói:
- Chúng tôi đâu còn tiền để cho Hải Lượng tiếp tục nằm viện chứ. Anh ấy đã nằm ở nhà gần nửa năm rồi.
Đỗ Long cau mày nói:
- Như vậy sao được? Hải Lượng là anh hùng của Cục công an chúng tôi. Anh Dương anh lập tức liên hệ xe cứu thương, đến đón Vương Hải Lượng vào viện, hết bao nhiêu tiền tôi trả!
Chu Trường Nga kích động, lại muốn quỳ xuống trước Đỗ Long, Đỗ Long vịn cánh tay của cô, ngữ khí khổ sở nói:
- Đây là việc tôi nên làm , không thể để cho anh hùng bị uất ức…
Chu Trường Nga tức khắc khóc không thành tiếng, Dương Tân Bình chưa từng thấy tình huống như thế này. Nhưng lúc này cũng lây cảm động, trong mắt rừng rực , nước mắt chảy ra. . .
Đỗ Long đích thân đến nhà Vương Hải Lượng, con trai của Vương Hải Lượng hôm nay đến trường rồi, trong nhà còn có cha mẹ già của Vương Hải Lượng. Họ đi lại khó khăn, không giúp đỡ được gì, cả nhà phải dựa vào chút tiền lương hưu của cha Vương Hải Lượng. Chu Trường Nga từ khi Vương Hải Lượng bị thương cũng nghỉ việc, thỉnh thoảng đi ra ngoài làm chút việc vặt kiếm tiền. Bốn người cộng thêm tiền thuốc men của Vương Hải Lượng, sống rất khó khăn.
Nhà Vương Hải Lượng rất nhỏ. Đỗ Long hỏi qua mới biết được thì ra vì cứu Vương Hải Lượng, cha mẹ Vương Hải Lượng đã bán căn nhà lớn mua căn nhà nhỏ này. Căn nhà cơ quan cấp cho Vương Hải Lượng cũng bán đi rồi. Trong một năm bọn họ tiêu hết gần năm trăm nghìn.
- Làm sao mà nhiều thế?
Đỗ Long thầm giật mình. Mặc dù nói mấy năm nay tiền chữa trị đắt vô cùng, nhưng Vương Hải Lượng cũng không phải bệnh máu trắng, đâu tốn nhiều tiền như vậy chứ?