Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1074 : Bóng đen dưới gầm giường
Ngày đăng: 17:44 30/04/20
Hoàng Nham gật gật đầu nói:
- Theo phán đoán bước đầu tại hiện trường thì khả năng đột nhập cướp của là rất lớn.
Đỗ Long khẽ mỉm cười bước vào phòng ngủ, nói:
- Điều tra hiện trường xong rồi à? Nạn nhân bị chết như thế nào vậy?
Hoàng Nham nói:
- Pháp y vẫn chưa tới, tạm thời cũng khó nói. Nhưng tôi thấy chắc là chết do ngạt thở. Trên mặt nạn nhân bị bọc hai lớp màng bảo quản, trên người không có vết máu, có dấu vết giãy giụa nhưng chắc là không bị xâm phạm.
Đỗ Long đứng ở cửa phòng ngủ, ánh mắt đảo quanh một lượt. Chỉ thấy trong phòng cũng bị lục lọi lộn xộn, một cô gái còn trẻ mặc áo ngủ đang nằm ngửa trên giường, trên đầu quả nhiên bị màng bảo vệ trong suốt bao bọc xung quanh.
Đỗ Long đi vào, đeo găng tay rồi sờ sờ trên cổ thi thể, nói:
- Thi thể vẫn còn ấm, nếu lấy nhiệt độ trong phòng hiện giờ mà tính thì chắc là cô ấy bị hại trong khoảng nửa giờ đến hai giờ trước.
Đỗ Long lại cẩn thận kiểm tra tay của nạn nhân nói:
- Cổ tay có vết bầm tím, từ hình dạng và vị trí của vết ứ đọng này thì chắc là hung thủ đã ghì tay nạn nhân trên giường.
Đỗ Long so sánh một chút nói:
- Một người thì không thể vừa kéo hai tay nạn nhân lại vừa dùng màng bảo quản làm ngạt chết cô ấy được. Điều này cho thấy hung thủ là một người rất cường tráng, hơn nữa không chỉ là một người. Y hoàn toàn có thể bóp chết nạn nhân một cách dễ dàng nhưng lại dùng thủ đoạn rắc rối là màng bảo quản. Anh thử nói xem là tại sao?
Hoàng Nhan ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Có lẽ y muốn nhìn thấy bộ dáng đau đớn của nạn nhân trước khi chết.
Đỗ Long nói:
- Đúng. Cho nên rất có khả năng hung thủ là kẻ thù của nạn nhân. Chúng ta nên tìm chồng nạn nhân hỏi một chút xem anh ta hay vợ anh ta có kẻ thù không đội trời chung hay không.
Hoàng Nham “uhm” một tiếng, lấy điện thoại gọi cho nhân viên điều tra hình sự đang ở phía dưới kia. Một lát sau nói với Đỗ Long:
- Lý Kiến Siêu nói vợ anh ta không có kẻ thù. Anh ta cũng không có.
Hoàng Nham gật gật đầu nói:
- Có lẽ nó nhìn thấy hung thủ, ít nhất là cũng nghe được gì đó. Chờ nó tỉnh lại…
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Tốt nhất vẫn là không nên. Mỗi lần nhớ lại chuyện hôm nay nó sẽ bị tổn thương một lần. Chúng ta mau chóng nghĩ cách phá án đi, tránh cho đứa bé đáng thương này lại chịu tổn thương.
Hoàng Nham muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn gật gật đầu, để Đỗ Long bế đứa bé kia ra ngoài.
Lý Kiến Siêu nhìn thấy Đỗ Long ôm con mình từ trên lầu xuống, anh ta tưởng như không thể tin vào mắt mình nữa, vội vàng xông đến ôm đứa con vào trong lòng, căng thẳng hỏi:
- Thằng bé, thằng bé sao vậy?
Đỗ Long nói:
- Nó vẫn trốn dưới gầm giường, bị hoảng sợ quá độ. Tôi không có cách nào đành để nó ngủ vậy. Ngủ một giấc đối với nó bây giờ là quan trọng nhất.
Lý Kiến Siêu rưng rưng nói:
- Cục trưởng Đỗ, cảm ơn cậu. Cả người tôi đều ngớ ngẩn ra, không ngờ lại quên mất hôm nay con tôi xin nghỉ ở nhà. Tôi đúng là một tên khốn khiếp.
Đỗ Long an ủi mấy câu, nói:
- Chúng tôi nhất định sẽ nhanh chóng bắt được hung thủ. Anh yên tâm đi, tạm thời nhà của anh không thể về được. Đợi Tiểu Đường hỏi xong thì anh có thể đưa đứa bé đến nhà người thân ở tạm.
Lý Kiến Siêu nặng nề gật đầu nói:
- Uhm, lát nữa tôi sẽ đưa thằng bé đến nhà bác nó ở tạm. Cục trưởng Đỗ, nhờ anh vậy.
Đỗ Long nói:
- Anh yên tâm đi. Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Đỗ Long đến cổng của tiểu khu bắt đầu hỏi bảo vệ. Bảo vệ tỏ ý không nhìn thấy ai đặc biệt đi vào tiểu khu cả. Đỗ Long đành phải bảo anh ta cho xem video trong khoảng nửa giờ trước sau nạn nhân tử vong rồi xem kĩ.