Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1077 : Vụ giao dịch bí mật

Ngày đăng: 17:44 30/04/20


Trong nhà khách Thành ủy, Chúc Hồng Kỳ vừa từ nhà ăn trở về. Các cán bộ châu Hồng Đức và thành phố Lỗ Tây thay nhau chúc rượu ông ta. Chúc Hồng Kỳ mặc dù đã có kinh nghiệm nhưng trong tình cảnh như vậy vẫn có chút say.



Chúc Hồng Kỳ vừa bước vào phòng đã lập tức vào phòng tắm. Ông ta đứng trước bồn rửa mặt, đưa tay móc họng rồi ọe một tiếng, nôn ra từng bãi hỗn hợp nước và rượu trong bụng.



Khi Chúc Hồng Kỳ đã nôn ra gần hết, sau lưng ông ta bỗng nhiên vang lên một giọng nói lười biếng: - Hóa ra lãnh đạo cao cao tại thượng cũng giống như người bình thường, uống nhiều thì sẽ say, để không say lại phải chạy vào nhà vệ sinh để nôn ra.



Chúc Hồng Kỳ hoảng sợ, vội ngoảnh đầu nhìn lại nơi phát ra âm thanh thì chỉ thấy một người đeo mặt nạ đang dựa vào tường trong phòng tắm.



Chúc Hồng Kỳ kinh hãi, đang định lớn tiếng gọi người đến thì Đỗ Long đã làm bộ suỵt một tiếng, giành nói trước: - Chủ tịch tỉnh Chúc, không phải là ông đang muốn đối phó với Phó Văn Ngọc sao? Hôm nay tôi đến để giúp ông, tôi có không ít thông tin có liên quan đến ông ta, chẳng lẽ ông không muốn biết sao?



Chúc Hồng Kỳ bình tĩnh lại, ông ta nhìn chằm chằm Đỗ Long nói: - Anh là ai? Sao tôi phải tin anh chứ?



Đỗ Long dù bận nhưng vẫn ung dung nói: - Nếu không tin tôi thì ông sẽ không có cơ hội mà thay thế đâu. Tự mình suy nghĩ cho kĩ đi.



Chúc Hồng Kỳ do dự một chút nói: - Được rồi, anh nói đi. Để tôi xem anh đem đến tin tốt gì cho tôi?



Đỗ Long nói: - Chủ tịch tỉnh Chúc, tôi là người làm ăn. Nếu như tôi nói cho ông biết thông tin mà tôi biết thì ông định lấy gì ra đổi đây?



Chúc Hồng Kỳ nhíu mày nói: - Anh muốn gì?




- Ông tin những lời như thế sao? Để tôi nói cho ông biết sự thật nhé. Phó Văn Ngọc đến từ thành phố Lỗ Tây, từng sống một khoảng thời gian dài ở thành phố Lỗ Tây. Hơn 20 năm trước, khi Phó Văn Ngọc vẫn chỉ là một Chánh văn phòng của văn phòng Chính phủ Thành phố, có một thời gian vợ ông ta đi học ở Bắc Kinh. Trong cảnh cô đơn lẻ bóng, ông ta đã có quan hệ với một cô gái làm ở quán bar. Cô gái kia không chú ý nên đã có thai. Phó Văn Ngọc muốn cô gái bỏ đứa bé đi nhưng cô ta lại nghĩ cách sinh đứa bé ra. Cô gái kia họ Mã. Mẹ anh ta hi vọng con trai sẽ lớn lên thành tài nên đã đặt tên là Thành Cương. Không ngờ đứa con lớn lên lại trở thành đồ bỏ đi.



Chúc Hồng Kỳ cau mày nói: - Cứ cho là Mã Thành Cương là con trai của Phó Văn Ngọc thì cái danh phong lưu này cũng không lật đổ được ông ta. Anh cho tôi cái gì hữu dụng một chút đi.



Đỗ Long lắc đầu nói:



- Hữu dụng? Cái gì mới coi là hữu dụng? Tham ô nhận hối lộ có tính không? Trong thời gian đảm nhận chức Chủ tịch thành phố Lỗ Tây và Bí thư Thành ủy, Phó Văn Ngọc đã nhiều làn nhận hối lộ, trong đó đã tham ô 800 ngàn tiền công cho mình và vợ mua xe, lúc bán đấu giá đập nước Pháp Bá thuộc sở hữu nhà nước đã nhận hối lộ đến 10 triệu. Mấy năm sau, do việc kinh doanh không tốt nên đập chứa nước đã đóng cửa. Nhà nước khi thu lại đã trực tiếp bị lỗ mấy trăm triệu.



Những thông tin mà Đỗ Long đã nắm rõ từ mọi con đường được hắn nói ra một cách nằm lòng. Những thông tin đầy đủ về thời gian, địa điểm, nhân vật, số tiền khiến cho tinh thần Chúc Hồng Kỳ chấn động. Mặc dù hai ngày nay cũng có người âm thầm báo cáo với ông ta một ít chuyện nhưng những thông tin này vẫn đầy đủ và chi tiết nhất. Chúc Hồng Kỳ tìm người điều tra một chút sẽ hiểu rõ sự thật.



Nhà cửa, xe, tiền bạc, đàn bà, những thứ có thể làm cho con người lún sâu vào vũng bùn thì Phó Văn Ngọc đều có cả. Tình nhân của ông ta có hơn 10 người, bất động sản cũng có nhiều nơi, tài sản tham ô nhận hối lộ hơn mấy chục triệu.



Chúc Hồng Kỳ như nhặt được báu vật. Lúc đầu ông ta còn sợ rằng những thông tin này là giả nhưng dần dần ông ta bắt đầu ý thức được rằng tất cả đều là sự thật bởi vì những việc này rất dễ kiểm chứng. Hơn nữa đối phương hoàn toàn không cần phải lừa ông ta.



Chúc Hồng Kỳ ngắt lời Đỗ Long, nói: - Thông tin rất nhiều, nhưng anh có thông tin trên văn bản không? Già rồi, tôi không nhớ được nhiều thế đâu.



Tay trái Đỗ Long lấy ra một cái USB trong túi áo, nói: - Tôi chuẩn bị lâu rồi, mọi thứ đều ở trong. Chủ tịch tỉnh Chúc phải thu xếp cho tốt rồi. Bây giờ chúng ta sẽ nói đến việc ở huyện Võ Khê. Chủ tịch tỉnh Chúc, có thể nói là con đường làm quan của ông rất thuận buồm xuôi gió. Vừa tốt nghiệp đã được phân đến Cục tài chính huyện Võ Khê, ba năm sau làm Phó Cục trưởng, đến chức Phó Trưởng ban cũng chưa từng làm. Một năm sau lại chính thức làm Cục trưởng.