Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1110 : Loan phượng cùng kêu

Ngày đăng: 17:44 30/04/20


“ Khi còn nhỏ...Tôi đã từng tưởng tượng...Chồng của tôi là một anh hùng đầu đạp trời chân đạp đất...Nhưng...Sự thật lại thật tàn khốc...



Đường Lệ Phượng và Đỗ Long cùng ngâm trong bồn tắm. Đường Lệ Phượng bị Đỗ Long ôm trong ngực, hai người đang tâm sự cùng nhau. Tuy nhiên người nói chuyện nhiều hơn là Đường Lệ Phượng, còn Đỗ Long cơ bản chỉ lo động chân động tay.



Da thịt Đường Lệ Phượng vẫn mềm nhẵn và trắng như tuyết. Trong số những người phụ nữ mà Đỗ Long yêu thích thì thân hình của cô là đầy đặn nhất, nhưng không phải là béo mà chỗ nào cần lồi sẽ lồi, chỗ nào cần lõm sẽ lõm. Cặp tuyết trắng đẫy đà trước ngực khiến Đỗ Long yêu thích không buông tay. Hai tay từ phía sau nắm chặt lấy, mặc sức tạo ra các hình dáng khác nhau...



Hai chân Đỗ Long kẹp lấy vòng eo mảnh mai của Đường Lệ Phượng. Sau đó dùng hai chân mình mở thật rộng hai chân Đường Lệ Phượng ra, khiến phong cảnh tươi đẹp dưới bụng cô đều bại lộ trước mắt Đỗ Long.



Đường Lệ Phượng đã nhận lệnh rồi vì vậy đối với Đỗ Long thì động tác của cô chỉ mang tính kháng nghị một chút thôi, sau đó đã ngầm đồng ý rồi.



Nghe thấy Đường Lệ Phượng hạ thấp mình, tay và chân Đỗ Long ra sức dùng sức khiến thân thể mềm mại của Đường Lệ Phượng run lên. Lúc này Đỗ Long mới kháng nghị nói:



- Sao em biết anh không phải là đại anh hùng? Lẽ nào phải giống như Đỗ Long bị chôn vùi dưới đất như CCTV đưa tin thì mới tính sao? Cục an ninh Quốc gia có quy định, dù làm gì cũng không được để lộ thân phận, cho dù anh có cứu cả thế giới cũng sẽ không có ai biết.



- Anh có thể nói cho em biết, lẽ nào anh không tin em sao?



Đường Lệ Phượng nói



Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút nói:



- Được rồi, anh có thể nói cho em vài điều không quan trọng lắm, nhưng đối với người bình thường thì những điều này cũng đủ ly kỳ rồi...Em có biết tại sao anh lại tinh thông cược thạch không? Bởi vì anh đã từng ở Myanmar một thời gian rất dài, thậm chí đã từng ngồi tù, và gặp được một cao thủ cược thạch...



Đỗ Long thuận miệng bịa ra một câu chuyện kể cho Đường Lệ Phượng. Mặc dù là bịa nhưng hắn đã từng ở Myanmar nên cũng biên thành câu chuyện rất giống thật. Tình tiết câu chuyện khẩn trương kích thích khiến Đường Lệ Phượng nghe cũng không khỏi lo lắng.



Sau khi Đỗ Long kể xong Đường Lệ Phượng nói:




- Chỗ nào anh cũng thích, thích nhất phải kể đến chỗ này...Và chỗ này...



Đỗ Long nhanh chóng điểm lên ngực Đường Lệ Phượng, sau đó lại đánh lén mông Đường Lệ Phượng một cái. Một tiếng “ba” vang lên, Đường Lệ Phượng kinh hô một tiếng, hai tay ôm lấy mông nhảy sang một bên, cô thẹn thùng nói:



- Anh đúng là tên lưu manh!



Đỗ Long lắc đầu nói:



- Anh không phải là lưu manh, anh là sơn tặc, sơn tặc muốn cướp trại phu nhân...



Đường Lệ Phượng sửng sốt một hồi mới hiểu ra ý của hắn. Thấy Đỗ Long mở rộng hai tay như diều hâu bắt gà con cô liền kinh hô một tiếng, muốn né ra nhưng không nhanh bằng động tác của Đỗ Long, nên bị Đỗ Long ôm từ phía sau lưng, ngay sau đó liền khiêng lên.



Đường Lệ Phượng giãy dụa vặn vẹo ở đầu vai Đỗ Long, cuối cùng bị Đỗ Long ném lên giường. Đỗ Long gầm lên một tiếng rồi đánh tiếp, hai người lập tức đánh nhau trên giường...



Mười rưỡi tối, Đỗ Long lái xe đưa Đường Lệ Phượng về nhà khách thành ủy, người sáng suốt đều có thể nhìn thấy sự thay đổi của Đường Lệ Phượng so với lúc trước. Đường Lệ Phượng tự nhiên hào phóng nói với Đỗ Long trước mặt nhân viên phục vụ:



- Dịch Thăng, em định thứ sáu chuyển nhà, đến lúc đó anh đến giúp em nhé?



Đây là thương lượng sớm mộ chút, Đỗ Long nói:



- Được, đến lúc đó anh nhất định sẽ đến, em nghỉ ngơi sớm đi.



Đường Lệ Phượng thấy hắn ngừng nói liền gật đầu rồi đi vào thang máy. Đỗ Long thì mau chóng rời đi. Hắn còn muốn chơi tiếp trận hai, nhớ tới hai mỹ nữ đang ở trên giường đợi mình, trong lòng Đỗ Long không khỏi kích động.