Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1188 : Cuộc chiến vô thanh

Ngày đăng: 17:45 30/04/20


Đỗ Long cũng đã luyện tập qua khóa học, hắn lấy máy tính bảng của mình ra, lấy ra bản đồ của mình, đối chiếu với bản đồ của Hoàng Kiệt Hào, download sách điện tử miễn phí.



- Màn hình này nhỏ, tôi không day dùng....



Hoàng Kiệt Hào đáp trả vấn đề của Đỗ Long, nói:



- mũi tên trong bản đồ của tôi là biểu thị vị trí mất tích thật của mục tiêu, mũi tên đứt đoạn chỉ là lấy từ tin tức trên internet và từ các thông tin khác, trước mắt còn chưa chứng thực.



Đỗ Long nói:



- Những cái còn chưa chứng thực thì cứ bỏ qua một bên trước, tôi đã phân tích và thống kê tư liệu của những người bị mất tích thật, tôi phát hiện mất tích khoảng ba mươi người trở xuống, đa số là thanh niên nam giới, trong hai mươi ba người đó thì có mười bốn người, chín người còn lại thì có hai người là nữ, có mối quan hệ mẹ con, còn bảy người kia thì vào khoảng bốn mươi tới sáu mươi tuổi, những người mất tích chủ yếu làm trong ngành công nghiệp, tuổi tác cũng rất lớn, đặc thù khác biệt về thân thể cũng rất lớn, vụ án này có nhiều điểm bất đồng với vụ án giết người liên hoàn bình thường.



Hoàng Kiệt Hào nói:



- Đúng, chúng tôi đã mở cuộc họp thảo luận qua, chúng tôi cho rằng những người mất tích này có lẽ cùng có một điểm đặc biệt nào đó. Không liên quan gì tới các ví dụ khác, ví dụ đối với mẹ con hai người kia, quá trình mất tích của bọn họ rất khác biệt với những vụ án khác, nếu có thể đem trường hợp đặc biệt này tách ra với vụ của những người khác, có lẽ sẽ trợ giúp cho điều tra của chúng ta.



Đỗ Long nói:



- Tôi hiểu ý của cậu, tôi cũng cảm thấy trong này có lẽ không chỉ là một vụ án, có lẽ chí ít cũng phải có ba vụ án, một cái là của hai mẹ con kia, những người trẻ tuổi mất tích và những người trung niên mất tích có thể chia làm hai bản án.



Hoàng Kiệt Hào nhíu lông mày lại, cậu ta nói:
- Tôi không làm nữa, tôi từ chức, đây không phải là việc làm của con người...Tôi không làm nữa....



Khi đi trên tàu cao tốc Trì Khánh Bân lệnh cho bật hết đèn, còi cảnh sát lên, một loạt cảnh xe gào thét trên đường hướng tới nội thành thành phố Song Môn, nhìn như uy phong lẫm liệt, thật ra trong lòng mọi người đều có tính toán, lúc này đây thật là không giống bình thường, Giám đốc sở đem theo tổ chuyên án tới thành phố Song Môn, lãnh đạo thành phố Song Môn.... Nhất là lãnh đạo cục công an không ngờ lại không tỏ vẻ kinh ngạc, điều này cũng thật là quỷ dị.



Trong Cục công an thành phố Song Môn, cục trưởng Trương Văn Diệu đang cầm ống nghe điện thoại nghe thủ hạ báo cáo, sau khi nghe xong, hắn nói:



- Tôi biết rồi... Dựa theo kế hoạch mà hành sự, không cho phép bại lộ ra bất cứ cái gì, nếu không tôi sẽ hỏi tội mình cậu.



Nói xong, Trương Văn Diệu ừm một tiếng rồi nặng nề đặt ống nghe lại chỗ điện thoại tại chỗ ngồi của ông ta, thái độ cứng rắn của tỉnh làm hắn có cảm giác rất bực bội, nhưng hắn đã sớm chuẩn bị, cho nên không tới mức rối loạn. Chỉ là một phó giám đốc sở tới đây thôi sao? Cho dù Bí thư đảng ủy công an đích thân tới đây, hắn cũng có thể giải quyết sự việc.



Trương Văn Diệu là một huyền thoại của cảnh sát, muốn trở thành huyền thoại của hệ thống, ngoài việc phải có bản lãnh thật sự ra còn phải có đầy đủ vận khí cùng với chút thủ đoạn, Trương Văn Diệu là người có năng lực, vận khí của ông ta cũng không tệ, nhưng cái làm ông ta càng hào quang hơn chính là thủ đoạn, nếu không phải năm đó vào nhầm đội, ông ta cũng sẽ không như hôm nay phải ở lại một chỗ nhỏ bé như thành phố Song Môn. Nhưng cũng chính là tại nơi nhỏ bé này, hắn có thể phát huy hoàn toàn thủ đoạn của mình, đem thành phố Song Môn chỉnh giống y như một thùng sắt, cũng không biết được, ba năm trước đây có một vụ trấn động chính trị ở thành phố Song Môn, nhưng thật ra là do một tay Trương Văn Diệu bày ra.



Kế hoạch của Trương Văn Diệu rất đơn giản, chỉ là dùng thân phận đầu rắn của mình, ra sức cản trở công tác của tổ chuyên án, ông ta muốn tổ điều tra chuyên án trở thành một trò cười, vụ cảnh sát vũ trang vừa mới xông vào trạm thu phí chất vấn nhân viên đã bị hắn cho người tới quay lại. Sẽ rất nhanh thì được đưa lên internet, cuộc chiến giữa Trương Văn Diệu và tổ chuyên án sẽ không thể nhìn thấy.



Đúng vậy, chính là chiến tranh, vì bảo vệ chính mình mà tiêu diệt kẻ thù, lúc cần thiết có thể không tiếc bất cứ giá nào!



Trương Văn Diệu đã chuẩn bị để chiến đấu, Trì Khánh Bân lại không nghĩ tới Trương Văn Diệu sẽ to gan như vậy, tổ chuyên án đã triển khai trận thế một mạch chạy tới cục Công an thành phố. Nhưng trận thế hùng mạnh này đã bị Trương Văn Diệu sắp xếp người phá vỡ một cách nhanh chóng......



Trên một ngã tư đường, thời gian đèn đỏ kéo dài khiến cho Trì Khánh Bân gần như đã mất kiên trì, ngay lúc đèn đỏ cuối cùng chuyển thành xanh xe của đội chuyên án tiếp tục đi về phía trước thì chiếc xe minibus ở bên cạnh đột nhiên vượt đèn đỏ xông lên, hung hăng đâm thẳng vào chiếc xe cảnh sát dẫn đầu, cảnh xe bị đâm tới mức xoay tròn hai vòng rồi dừng lại, cảnh sát trên xe sống chết không rõ, tạo thành một hiện trường hỗn loạn.....