Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1202 : Nô lệ lao động

Ngày đăng: 17:45 30/04/20


Đỗ Long nói mãi, thuyết phục mãi tạm thời Bạch Tùng Tiết không suy xét đến việc phái người tiếp viện. Nhưng nếu hai ngày sau vụ án vẫn không có tiến triển gì, Bạch Tùng Tiết sẽ phải tăng thêm nhân sự.



Lúc Đỗ Long đến chỗ ngồi nói với Trì Khánh Bân đã quyết định xong, Trương Văn Diệu nói với Đỗ Long:



– Đỗ Long, cậu thật sự tự tin như vậy? Nếu đến lúc đó không phá được án thì làm thế nào?



Đỗ Long vười nói:



– Tôi tin tưởng năng lực của mình, vụ án này tôi cảm thấy không khó phá, điều khiến tôi thấy kì lạ… Cục trưởng Trương trước kia cũng là thần tượng của tôi, nhiều vụ án ông phá đều biên tập thành giáo trình cho chúng tôi học trong trường cảnh sát rồi. Với năng lực của cục trưởng Trương, phá vụ án này hẳn là thực nhẹ nhàng mới đúng chứ.



Trương Văn Diệu lắc đầu cười nói:



– Già rồi, không được rồi, Trường Giang sóng sau đè sóng trước mà… Mấy vụ án này lúc đầu trong Cục không coi trọng, đợi đến lúc chúng ta cảm thấy không được thì trong tay đã có một đống vụ án cực kì phức tạp không làm rõ được, hình sự lại không phải do tôi quản, có quản cũng không nhiều. Không ngờ hiệu suất làm việc của bọn họ thấp như vậy, tôi sớm nên nắm bắt một ít.



Phó cục trưởng cục Công an thành phố Song Môn, ông Nguyễn Minh Quân quản lý hình sự ngồi đó hổ thẹn nói:



– Đều tại tôi làm việc không tốt, tại đây tôi xin gửi lời xin lỗi chân thành đối với những gì đã gây ra đến Giám đốc sở và tất cả các đồng chí trong tổ chuyên án.



Trì Khánh Bân lạnh nhạt nói:



– Anh nên xin lỗi không phải với chúng tôi mà là với những gia đình có người mất tích, xin lỗi tất cả nhân dân thành phố Song Môn.




Đỗ Long quét mắt một lượt nhìn toàn hội trường, hắn nói:



– Đầu tiên là loại thứ nhất, tám mươi mốt người trẻ tuổi mất tích, bao gồm thành phố Song Môn và huyện lân cận. Trước mắt thống kê được tám mươi mốt người, còn có hay không những người mất tích chưa được thống kê không ai nói chính xác, tạm thời chúng ta lấy tám mươi mốt người này phân tích đi. Tám mươi mốt người này đều là trẻ tuổi, ngoài cùng tuổi tác ra bọn họ còn có nhiều điểm chung, ví dụ như bọn họ đều là người ở nơi xa khu hành chính, địa điểm mất tích ở vùng ngoại thành hoặc những nơi vắng vẻ. Bọn họ đều tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, đều thuộc về sự an toàn tương đối của đám đông, nhưng họ lại mất tích và không chỉ mất một hai người, càng không gây chú ý của những người xung quanh. Điều này đã nói rõ bọn người bắt cóc rất có tổ chức và kế hoạch, không chỉ là một cá nhân hoặc là có một số vũ khí trí mạng, làm cho những người thanh niên này không có cơ hội phản kháng và chạy trốn, do đó đã bị bọn họ bắt cóc.



Đỗ Long ngừng một chút nói:



– Từ trong nhiều người mất tích như vậy chúng ta có thể đưa ra phán đoán rõ ràng. Những người trẻ tuổi bị bắt cóc này đại đa số đều không phải bị liên hoàn sát thủ bắt cóc, khả năng đến bây giờ vẫn còn sống.



Trương Văn Diệu giơ tay lên hỏi:



– Phó cục trưởng Đỗ, anh nghĩ thế nào mà lại đưa ra phán đoán này?



Đỗ Long nói:



– Rất đơn giản, bắt đầu từ tháng sáu năm trước, trong nửa năm đã mất tích tám mươi mốt người thanh niên. Trong mấy tuần thậm chí chỉ mấy ngày đầu đã mất tích mấy người, liên hoàn sát thủ thông thường sẽ không thường xuyên xuất động như vậy, hơn nữa bình thường liên hoàn sát thủ cũng không có khả năng đồng thời ở nhiều nơi bắt cóc người và làm gọn gàng như thế. Hành vi của loại tội phạm bắt cóc này có hình thức cũng hoàn toàn không giống liên hoàn sát thủ, tôi cho rằng đây là một tổ chức, có chủ mưu hành động bắt cóc. Kẻ gây án không chỉ là một hai người, bọn họ bắt cóc thanh niên này cũng không phải là để giết chóc mà là để…



Đỗ Long kéo dài thanh âm, ánh mắt nhìn xung quanh toàn hội trường. Lúc này Trương Văn Diệu đang trầm mặc không nói, đa số mọi người đều đang nhíu mày suy tư, Mạnh Hạo vỗ bàn một cái hưng phấn nói:



– Tôi hiểu rồi, là vì sức lao động, giống như các nước Âu Mĩ trước đây đến Châu Phi bắt cóc người da đen đi Âu Mĩ làm nô lệ. Đột nhiên rất nhiều người trẻ và khỏe bị bắt cóc, chắc chắn là để có được sức lao động với giá rẻ! Làm nô lệ cho bọn họ!