Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1243 : Sức mạnh vô cùng của đồng xu

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Đỗ Long nhìn Hạ Hồng Quân vẽ bản đồ địa hình. Hạ Hồng Quân chỉ cho hắn mấy tuyến đường mục tiêu có thể chạy trốn, rồi nói:



– Trong tay đối phương ít nhất cũng có một khẩu súng tiểu liên Uzi, hỏa lực rất mạnh. Chúng ta không thể dùng lực, chỉ có thể dùng trí. Ý kiến của tôi là một người đột nhập vào trong lặng lẽ xử lý bọn họ, chỉ để lại tên cầm đầu. Những người khác đi qua mấy tuyến đường này mai phục, nếu như có cá lọt lưới lập tức bắt lấy.



Đỗ Long nhìn kỹ một chút bản đồ, sau đó nhìn thật sâu hướng cửa sổ kính đã bị bôi xanh phía đối diện, nói:



– Tòa nhà đó không dễ leo à, phải nghĩ cách im hơi lặng tiếng leo lên. Trước hết phải xử lý tên trông chừng trên mái nhà.



Hạ Hồng Quân nói:



– Phải có bẩy tám phần hy vọng. Không có súng ngắm, tên trên mái nhà kia cũng không dễ xử lý.



Đỗ Long đắc ý mỉm cười nói:



– Anh không có, tôi có à. Không cần đến mười phút nữa thì súng bắn tỉa sẽ đến nơi. Sau đó họng súng ngắm vào đầu tên kia, chúng ta chỉ cần phải leo lên mái nhà, sau đó lại mò xuống chế ngự ba tên còn lại là được rồi.



Hạ Hồng Quân lườm Đỗ Long nói:



– Sớm biết bên này lọan như thế này, tôi cũng mang theo mấy loại hạng nặng đến rồi. Được, nếu như đã có súng bắn tỉa thì đơn giản nhiều rồi. Tôi và Đỗ Long phụ trách mò vào trong, những người khác giữ vị trí ở ba cửa ngõ này, thì có thể bảo vệ chặt chẽ không chút sơ hở nào rồi.



– Vì sao không cho tôi đi? Tôi vẫn quen phụ trách chủ công đấy.



Hồ Tuyết Mai nói.
Hai người áp trên tường, trong bóng tối cũng không thể thấy rõ. Đỗ Long nhìn đồng hồ đa năng trong tay, thời gian dần dần chỉ hướng thời khắc ước định đó. Khi thời gian đến, Đỗ Long đánh mắt với Hạ Hồng Quân, Hạ Hồng Quân liền đưa tay ra chuẩn bị kỹ càng.



Không quá hai giây, chỉ nghe thấy tiếng cười vang lên, chẳng thấy thêm động tĩnh gì. Hạ Hồng Quân đem móc câu ném lên phía trên, móc câu nhẹ nhàng móc vào lan can xi măng của mái nhà. Hạ Hồng Quân kéo nhẹ một chút, sau đó không nói hai lời thì đã leo lên.



Đỗ Long ngay sau đó cũng leo lên lầu, chỉ nhìn thấy trong chòi hóng mát một người đang ngồi, trên trán bị súng bắn tỉa bắn vào một phát, đã chết rồi.



Đỗ Long và Hạ Hồng Quân chỉ nhìn gã một cái, Hạ Hồng Quân từ trên lưng gã lấy xuống một khẩu súng lục Glock 18. Nhìn một chút băng đạn, sau đó liền cầm trong tay, cùng Đỗ Long luân phiên từ trên lầu đi xuống dưới.



Đỗ Long cũng lấy ra súng cảnh dụng của mình. Hai người an toàn xuống đến lầu ba. Lầu ba có một phòng cửa mở, nhưng không mở đèn. Đỗ Long thông qua mắt nhìn xuyên thấu của hắn, phát hiện trong phòng có một người ngồi ở chỗ đối diện cửa, trong tay cầm một khẩu súng ngắn, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.



Tên kia không ngờ đã phát hiện ra có người xâm nhập rồi? Đỗ long nắm tay ra hiệu với Hạ Hồng Quân. Hạ Hồng Quân dùng tay ra hiệu hỏi hắn phải làm sao? Đỗ Long ra hiệu cho Hạ Hồng Quân đi xuống xử lý hai tên phía dưới, tên này để cho hắn.



Hạ Hồng Quân hơi có chút do dự, anh ta lo lắng cho an nguy của Đỗ Long. Đỗ Long nhướn mày, giơ ngón cái chỉ thiên. Hạ Hồng Quân gật gật đầu, đem súng cất đi, bám vào lan can nhảy ra phía ngoài. Sau đó bám vào sàn gác xoay người một cái, thì đáp xuống hành lang lầu hai. Linh hoạt hệt như một con báo, nhẹ nhàng uyển chuyển không phát ra một tiếng động gì.



Dưới sự quan sát của Đỗ Long, người trong phòng đó quay đầu nhìn sang bên cạnh, nhưng thấy trên bàn bên cạnh bày một cái laptop. Tên đó nhất định là có lắp máy quay ở trên mái nhà và hành lang, hay là vô tuyến hồng ngoại. Khó trách gã có thể phát hiện ra bọn Đỗ Long.



Sau khi nhìn một chút màn hình, tên đó lập tức tức giận vội vàng quay đầu lại, tay nắm chặt nổi rõ các mạch máu. Trước khi gã muốn bóp cò nổ súng, Đỗ Long đã nhảy người lên, trên không trung lật người lộn nhào tới bên kia cửa. Cùng lúc hắn xoay người trên không, Đỗ Long tay phải vung ra, dùng một lực cường đại, tiếng một đồng tiền lớn bằng đồng bay ra.



Người ngồi trong phòng ôm cây đợi thỏ ngón tay đã giữ cò súng, nhưng khi chưa bóp vào cò súng, đồng tiền đã bay đến, mạnh mẽ đánh vào ngón trỏ của gã. Đồng tiền tựa như không có gặp phải bất cứ lực cản gì vẫn bình thường xẹt qua, sau đó cắt rách áo của gã, cứa vào da thịt gã. Cứ vậy đâm vào xương sườn gã, lúc này mới ngừng lại.



Tên đó cảm giác có vật bay đến, nhưng không kịp phản ứng. Gã dùng lực bóp cò, ngón trỏ đã bóp vào rồi, nhưng không nghe thấy tiếng súng nổ. Gã nghi ngờ cúi đầu nhìn, lúc này mới phát hiện ngón trỏ tay phải của mình không ngờ đã bị ngắn đi một đoạn, máu tươi đang nhè nhẹ phun ra. Đỗ Long vậy mà dùng một đồng tiền lớn đó cắt đứt đầu ngón tay gã!