Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1340 : Vội vàng không kịp chuẩn bị

Ngày đăng: 17:47 30/04/20


Tôn Hạo Hổ rưng rưng nước mắt, nhưng nhìn dáng vẻ y, chỉ sợ trong lòng không nhất định nghĩ như vậy. Đỗ Long nhìn bóng người y đột nhiêt có chút còng xuống, bất giác thầm thở dài một hơi.



Muốn làm rõ thân phận người đàn bà đó, cách trực tiếp nhất chính là đi tìm Lương Khải Phát. Đỗ Long không chút do dự đi tới trại tạm giam. Vụ án Lương Khải Phát vẫn chưa có lấy lời khai, cho nên y vẫn ở trại tạm giam.



Lúc Đỗ Long nhìn thấy Lương Khải Phát cũng bất giác thầm kinh ngạc. Chỉ thấy Lương Khải Phát gầy đi rất nhiều, tóc cũng trắng rất nhiều, bước đi tập tễnh, ánh mắt hoảng hốt. So với dáng vẻ hưng phấn trước đây, Lương Khải Phát già hơn khoảng chục tuổi.



Nhìn thấy Đỗ Long, ánh mắt của Lương Khải Phát cũng không có thay đổi bao nhiêu, y vẫn đắm chìm vào trong cái đau khổ đứa con đột nhiên chết đi.



Đỗ Long và Lương Khải Phát hai người ngồi đối mặt nhau. Đỗ Long hỏi:



– Ông chủ Lương, hút một điếu không?



Lương Khải Phát giương mắt lên, y lạnh lùng nói:



– Cục trưởng Đỗ, cậu là đến xem tôi thảm đến thế nào à? Bây giờ tôi chỉ là tên tù chết con, đều là nhờ phúc của cậu.



Đỗ Long nói:



– Ông Lương, ông nói như vậy là không đúng rồi. Hoa Hạ là xã hội pháp trị, ông và con trai ông phạm tội thì phải chịu trừng trị của pháp luật. Về phần cậu ta ở trại tạm giam bị người ta đánh chết, đó chỉ có thể trách cậu ta không biết tốt xấu. Ngoài ra còn có yêu quý nuông chiều của ông, có liên quan gì với tôi? Cho dù lần này cậu ta không chết, sớm muộn có một ngày cũng sẽ bị người ta đánh chết. Nuôi mà không dạy lỗi của cha mẹ, ông nên kiểm điểm lại mới đúng!



Lương Khải Phát hốc mắt nóng lên, nước mắt chảy ra, Lương Khải Phát nghẹn ngào nói:



– Đúng, đúng là tôi không dạy dỗ tốt, Tiểu Nghị đã chết rồi, nói gì nữa cũng vô dụng. Cậu đến thăm tôi chính là muốn chỉ trách tôi sao?



Đỗ Long thương hại nhìn y, nói:



– Không, tôi tới tìm ông là vì có vụ án liên quan đến ông, tôi là đến tra án.



Lương Khải Phát cười khổ nói:



– Tôi ở trong tù còn có thể liên quan đến vụ án gì?



Đỗ Long nhìn chằm chằm vào mắt của y, nói:



– Tôn Hạo Long chết rồi, căn cứ theo lời khai hung thủ giết chết y, có người mua chuộc họ đi giết người.
Đỗ Long nói:



– Cũng không nhất định công không, chúng ta cùng đi tìm vợ của Lương Khải Phát nhé. Tôi có dự cảm, chuyện này nhất định rơi trên người vợ của Lương Khởi Phát.



Hoàng Nham nói:



– Được, để tôi dẫn đường.



Ba chiếc xe cảnh sát chạy vào nhà máy cơ giới Khởi Phát. Quy mô nhà máy không lớn, nhưng hiệu quả và lợi ích có lẽ vẫn rất tốt. Lâm Nhã Hân sau khi tiếp nhận nhà máy cơ giới Lỗ Tây thì rất nhanh kiếm được lời cho thấy cái nghề này bây giờ cũng không tệ.



Vợ của Lương Khởi Phát đang kiểm tra công việc bên trong xưởng, nghe nói công an đến tìm bà, bà trở về phòng tiếp khách. Thấy trong phòng tiếp khách ngồi 7-8 cảnh sát, chân mày vợ Lương Khải Phát bất giác chau lại, ánh mắt của bà quét lên người Hoàng Nham, sau đó rơi lên người Đỗ Long. Bà đi lên trước, nói với Đỗ Long:



– Vị này chính là Cục trưởng Đỗ à? Hân hạnh được gặp. Cục trưởng Đỗ và đội trưởng Hoàng đại giá quang lâm, không biết có gì chỉ bảo?



Hoàng Nham lấy ra một tờ giấy phác họa chân dung, nói:



– Bà Hoàng, bà biết người phụ nữ này không?



Vợ của Lương Khải Phát là Hoàng Diễm Bình liếc nhìn bức hình một cái, lắc đầu nói:



– Không biết, người phụ nữ này làm chuyện xấu gì à?



Đỗ Long nói:



– Bà ta có liên quan đến thuê hung thủ giết người. Bà Hoàng, bà thật sự không biết người này? Vậy tại sao bà ấy khai nói là bà bảo bà ấy làm như vậy chứ?



Hoàng Diễm Bình thần sắc chợt biến, bà nói:



– Bà ấy nói bậy, căn bản chính là tự bà ấy muốn báo thù… liên quan với tôi… đánh rắm…



Hoàng Diễm Bình ý thức được mình mắc bẫy rồi, giọng nói nhanh chón yếu đi, Đỗ Long cười nói:



– Nếu không quen biết, sao bà biết bà ấy muốn báo thù? Bà Hoàng, nói lỡ mồm rồi. Vì để tiêu trừ nghi ngờ của mình, tốt nhất bà nói cho chúng tôi biết lai lịch của bà ấy, bằng không chính là có nghi ngờ đồng mưu đấy.