Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1401 : Với thị giác của thần
Ngày đăng: 17:48 30/04/20
- Mọi người cảm thấy khoảng cách phá án của chúng ta là rất xa đúng không?
Đỗ Long nhìn qua mọi người đầy lòng đầy tự tin, hắn nói:
- Mọi người đã sai, tôi cho rằng chúng ta chỉ còn cách một bước để vạch trần nghi phạm, có thể bắt hắn tại chỗ bất cứ lúc nào. Nên mọi người đừng nản lòng, chỉ cần thay đổi tư duy một chút để nhìn lại vụ án một lần thì rất nhiều thứ sẽ sáng tỏ…
Mọi người đầy tâm trạng muốn xem Đỗ Long sẽ thay đổi tư duy thế nào, Thẩm Băng Thanh đá Thạch Siêu Vũ một cái cậu ta vội giơ tay nói:
- Cục trưởng Đỗ, thay đổi tư duy như thế nào? Chẳng nhé phải tự cho mình là nghi phạm sao?
Đỗ Long khen ngợi:
- Đó là một phương pháp, nhưng là dùng để dự đoán bước tiếp theo của nghi phạm, trong trường hợp khá hiểu về nghi phạm. Vụ án này không hợp lắm, nhưng đương nhiên mọi người sẽ nhanh chóng có thể dùng phương án này để dự đoán, vì tiếp theo đây tôi sẽ nói với mọi người cái nhìn cá nhân của tôi về nghi phạm.
Đỗ Long dùng điều khiển mở máy chiếu lên, một bức bản đồ tỉnh Thiên Nam hiện ra trên màn hình, chỉ có ba thành phố Ngọc Khê, Đại Lý, Ngọc Minh được khoanh đỏ. Sau đó đường phố của ba thành phố cũng hiện lên bắt mắt.
Đỗ Long nói:
- Trong lúc phá án tôi thường thích biến tưởng tượng của mình thành một người bay bổng trong không trung, cúi nhìn mặt đất. Mọi nhân sinh đều trong tầm nhìn của tôi, hung thủ cũng vậy, tất cả mọi dấu vết nhỏ nhất của hắn ta cũng không thoát khỏi mắt tôi… Với cái nhìn toàn cục như vậy thì tôi hoàn toàn có thể nhìn thấy những thứ mà trong cục không nhìn ra…
Sau khi kích thích hứng thú của mọi người xong Đỗ Long mới nói:
- Mọi người có thể kết hợp thời gian và không gian để nhìn tấm bản đồ này, cuối tháng một và đầu tháng hai là lúc trước và sau tết. Nghi phạm làm mưa làm gió ở thành phố Ngọc Khê, một thời gian sau thì chạy đến thành phố Ngọc Minh tiếp tục giằng co vài ngày. Thời gian dưỡng sức đầu tiên ngắn hơn, mấy ngày sau thì Đại Lý liền xuất hiện vụ án chôn mìn dưới nền nhà. Quá trình này nhìn như không có manh mối gì, nhưng nếu nghĩ kỹ sẽ phát hiện rất nhiều đặc trưng của nghi phạm.
Một lão hình sự đến từ Đại Lý nôn nóng:
- Cục trưởng Đỗ, thời gian cấp bách anh mau nói đáp án cho chúng tôi đi, không nhanh nghi phạm lại đang chuẩn bị thực hiện vụ án mới đấy.
Đỗ Long nhún vai nói:
- Được rồi, lúc phân tích vụ án tôi quen dùng cách dẫn dắt để mọi người động não, dù sao người tôi dẫn dắt cũng khá trẻ thiếu kinh nghiệm… Được rồi tôi nói đáp án cho mọi người … Sở dĩ mọi người không bắt được hung thủ là vì mọi người đều mắc một sai lầm … Theo như phân tích của tôi, nghi phạm là nữ mà tuổi khoảng hai mươi đến ba mươi tuổi. Nói không chừng còn rất thanh tú, cho dù có đối mặt cũng không ai nghĩ rằng cô ta là hung thủ tạo ra hàng loạt vụ án động trời!
Mặc dù trong phòng hội nghị chỉ có khoảng mười người nhưng mọi người vẫn rất xôn xao náo động. Hung thủ của một loạt vụ án động trời là một cô gái xinh đẹp? Mọi người dường như không thể tin được, thường thì thích trang bị máy móc và chất nổ không phải là đàn ông sao?
Đỗ Long đợi sau khi mọi người yên lặng mới tiếp tục nói:
- Phân tích của tôi là có căn cứ, tôi phân tích tuổi của mục tiêu trước, tại sao lại nói là trong khoảng hai ba mươi tuổi? Là bởi vì uy lực lớn nhỏ của hộp thuốc nổ giống như trò đùa dai của một đứa trẻ. Nếu đổi lại là một người có thù hằn sâu sắc với xã hội thì hắn sẽ tạo ra bom hẹn giờ mạnh hơn nhiều để đặt chỗ đông người, bùm một tiếng là sẽ thương vong nặng. Vứt hộp diêm xuống đất để người khác dẫm lên, hành vi này không khác gì với việc rải pháo tung tóe ra trên đất để người ta dẫm của trẻ con mấy tuổi, nên tôi nghĩ tuổi của nghi phạm không lớn.
Có vài người gật đầu tán đồng, nhưng vẫn có người nghi ngờ hỏi:
- Vậy làm sao biết được hắn không phải là đứa trẻ đang học hoặc là một người đàn ông?
Đỗ Long nói:
- Phân tích tiếp sau đây sẽ rõ thôi, thường thì hung thủ của các vụ án liên hoàn đều có giai đoạn học tập và một khu vực làm án thích hợp. Đầu tiên hắn sẽ gây án ở gần những nơi mà mình quen thuộc, vì vậy chúng ta có thể khẳng định nghi phạm là người Ngọc Khê, ít nhất là học hoặc làm việc ở đó. Ngoài ra thời gian gây nghi phạm đến thành phố Ngọc Minh gây án đã vào năm học một thời gian, nghi phạm phải đi tới đi lui ba nơi gây án, mỗi lần mất một tuần trở lên, nên chắc không phải là học sinh gây án. Còn về tại sao tôi lại nói cô ta là con gái…
Đỗ Long cười thần bí nói:
- Không phải là tôi đoán bừa mà căn cứ vào bộ phận trực giác và phán đoán, vì sao ư? Mọi người nghĩ mà xem, đội phó Lý vừa phân tích, hộp thuốc nghi phạm dùng đều là Nhuyễn Cảnh Giới của Ngọc Khê. Thứ này không phải người thường có thể hút được, nên đội phó Lý cho rằng nghi phạm có một tiềm lực kinh tế nhất định, phân tích này là có lý nhưng tôi phải thêm một điều nữa, nếu như hộp này là y nhặt lại thì sao? Mọi người đều biết Ngọc Khê là nơi sản xuất thuốc lá thơm toàn quốc, ở đó rất nhều người hút thuốc, người có tiền cũng không ít, người hút Nhuyễn Cảnh Giới của Ngọc Khê cũng không ít.
Lý Gia Việt nói:
- Theo điều tra, ngày sản xuất in trên hộp thuốc khá gần, chắc chưa để lâu.
Đỗ Long nói:
- Đúng là mới, nhưng một người nghiện thuốc một ngày hút ít nhất một bao, muốn tích vài hộp thuốc trống rất đơn giản. Tôi dám cá là một người quét rác mỗi ngày có thể nhặt được một đống trong đó không ít loại Nhuyễn Cảnh Giới Ngọc Khê này, đương nhiên là công nhân quét dọn vệ sinh không thể có thời gian rảnh đi chỗ khác chơi. Thanh niên hai ba mươi tuổi cũng rất ít có cơ hội hút thuốc Nhuyễn Cảnh Giới Ngọc Khê, nên tôi cho rằng khả năng hộp thuốc được nhặt lại là rất lớn.
Lý Gia Việt không nói nữa, Đỗ Long tiếp tục:
- Tôi tiếp tục phân tích, trước mắt nghi phạm gây án ở ba nơi, Ngọc Khê là đại bản doanh thì không nói làm gì, vậy sao lại đi thành phố Ngọc Minh và Đại Lý? Một thanh niên mới đi làm vài năm, không làm việc cẩn thận lại chạy nhảy khắp nơi, trừ khi là đi công tác, nhưng căn cứ vào phán đoán về tuổi của y trước đó, tôi cho rằng y không phải là người đi công tác, nhiều nhất thì là trợ lý giống thư ký hơn. Xét thấy cô ta hoàn toàn tránh khỏi ba lần lục soát của cảnh sát mà không bị chú ý, Cộng thêm làm thuốc nổ và sự cẩn thận tránh né cảnh sát, tôi cho rằng dù cô ta không là một cô gái xinh đẹp cũng có vẻ là một thư sinh vô cùng nho nhã yếu đuối… Phán đoán trên đây căn cứ vào manh mối trước mắt, có cái căn cứ vào trực giác của tôi, có gì không đúng mong mọi người cho đóng góp!
Mặc dù với điểm nghi phạm là nữ mọi người vẫn hơi nghi ngại, nhưng những mặt khác họ vẫn hơi tin phục. Trước đây mọi người không hề có chút khái niệm về nghi phạm, nhưng bây giờ ít nhất cũng đã mơ hồ xác định được phương hướng.
- Mặc dù chúng ta đã cơ bản biết về thân phận của đối phương, nhưng thành phố Ngọc Khê lớn như vậy thương mại lại phát triển, mỗi ngày không biết bao nhiêu người đi ra ngoài công tác, nên muốn nhanh chóng tìm ra cô ta vẫn khá khó khăn. Nếu không nhanh thì chúng ta tìm ở nơi này thì cô ta bị áp lực hoặc đi công tác lại đi nơi khác làm thuốc nổ gây án. Nếu đã vậy, mời tướng không bằng kích tướng, tôi định cho cô ta một mồi để dụ cô ta ra từ trong biển người!
Đỗ Long nhìn qua mọi người đầy lòng đầy tự tin, hắn nói:
- Mọi người đã sai, tôi cho rằng chúng ta chỉ còn cách một bước để vạch trần nghi phạm, có thể bắt hắn tại chỗ bất cứ lúc nào. Nên mọi người đừng nản lòng, chỉ cần thay đổi tư duy một chút để nhìn lại vụ án một lần thì rất nhiều thứ sẽ sáng tỏ…
Mọi người đầy tâm trạng muốn xem Đỗ Long sẽ thay đổi tư duy thế nào, Thẩm Băng Thanh đá Thạch Siêu Vũ một cái cậu ta vội giơ tay nói:
- Cục trưởng Đỗ, thay đổi tư duy như thế nào? Chẳng nhé phải tự cho mình là nghi phạm sao?
Đỗ Long khen ngợi:
- Đó là một phương pháp, nhưng là dùng để dự đoán bước tiếp theo của nghi phạm, trong trường hợp khá hiểu về nghi phạm. Vụ án này không hợp lắm, nhưng đương nhiên mọi người sẽ nhanh chóng có thể dùng phương án này để dự đoán, vì tiếp theo đây tôi sẽ nói với mọi người cái nhìn cá nhân của tôi về nghi phạm.
Đỗ Long dùng điều khiển mở máy chiếu lên, một bức bản đồ tỉnh Thiên Nam hiện ra trên màn hình, chỉ có ba thành phố Ngọc Khê, Đại Lý, Ngọc Minh được khoanh đỏ. Sau đó đường phố của ba thành phố cũng hiện lên bắt mắt.
Đỗ Long nói:
- Trong lúc phá án tôi thường thích biến tưởng tượng của mình thành một người bay bổng trong không trung, cúi nhìn mặt đất. Mọi nhân sinh đều trong tầm nhìn của tôi, hung thủ cũng vậy, tất cả mọi dấu vết nhỏ nhất của hắn ta cũng không thoát khỏi mắt tôi… Với cái nhìn toàn cục như vậy thì tôi hoàn toàn có thể nhìn thấy những thứ mà trong cục không nhìn ra…
Sau khi kích thích hứng thú của mọi người xong Đỗ Long mới nói:
- Mọi người có thể kết hợp thời gian và không gian để nhìn tấm bản đồ này, cuối tháng một và đầu tháng hai là lúc trước và sau tết. Nghi phạm làm mưa làm gió ở thành phố Ngọc Khê, một thời gian sau thì chạy đến thành phố Ngọc Minh tiếp tục giằng co vài ngày. Thời gian dưỡng sức đầu tiên ngắn hơn, mấy ngày sau thì Đại Lý liền xuất hiện vụ án chôn mìn dưới nền nhà. Quá trình này nhìn như không có manh mối gì, nhưng nếu nghĩ kỹ sẽ phát hiện rất nhiều đặc trưng của nghi phạm.
Một lão hình sự đến từ Đại Lý nôn nóng:
- Cục trưởng Đỗ, thời gian cấp bách anh mau nói đáp án cho chúng tôi đi, không nhanh nghi phạm lại đang chuẩn bị thực hiện vụ án mới đấy.
Đỗ Long nhún vai nói:
- Được rồi, lúc phân tích vụ án tôi quen dùng cách dẫn dắt để mọi người động não, dù sao người tôi dẫn dắt cũng khá trẻ thiếu kinh nghiệm… Được rồi tôi nói đáp án cho mọi người … Sở dĩ mọi người không bắt được hung thủ là vì mọi người đều mắc một sai lầm … Theo như phân tích của tôi, nghi phạm là nữ mà tuổi khoảng hai mươi đến ba mươi tuổi. Nói không chừng còn rất thanh tú, cho dù có đối mặt cũng không ai nghĩ rằng cô ta là hung thủ tạo ra hàng loạt vụ án động trời!
Mặc dù trong phòng hội nghị chỉ có khoảng mười người nhưng mọi người vẫn rất xôn xao náo động. Hung thủ của một loạt vụ án động trời là một cô gái xinh đẹp? Mọi người dường như không thể tin được, thường thì thích trang bị máy móc và chất nổ không phải là đàn ông sao?
Đỗ Long đợi sau khi mọi người yên lặng mới tiếp tục nói:
- Phân tích của tôi là có căn cứ, tôi phân tích tuổi của mục tiêu trước, tại sao lại nói là trong khoảng hai ba mươi tuổi? Là bởi vì uy lực lớn nhỏ của hộp thuốc nổ giống như trò đùa dai của một đứa trẻ. Nếu đổi lại là một người có thù hằn sâu sắc với xã hội thì hắn sẽ tạo ra bom hẹn giờ mạnh hơn nhiều để đặt chỗ đông người, bùm một tiếng là sẽ thương vong nặng. Vứt hộp diêm xuống đất để người khác dẫm lên, hành vi này không khác gì với việc rải pháo tung tóe ra trên đất để người ta dẫm của trẻ con mấy tuổi, nên tôi nghĩ tuổi của nghi phạm không lớn.
Có vài người gật đầu tán đồng, nhưng vẫn có người nghi ngờ hỏi:
- Vậy làm sao biết được hắn không phải là đứa trẻ đang học hoặc là một người đàn ông?
Đỗ Long nói:
- Phân tích tiếp sau đây sẽ rõ thôi, thường thì hung thủ của các vụ án liên hoàn đều có giai đoạn học tập và một khu vực làm án thích hợp. Đầu tiên hắn sẽ gây án ở gần những nơi mà mình quen thuộc, vì vậy chúng ta có thể khẳng định nghi phạm là người Ngọc Khê, ít nhất là học hoặc làm việc ở đó. Ngoài ra thời gian gây nghi phạm đến thành phố Ngọc Minh gây án đã vào năm học một thời gian, nghi phạm phải đi tới đi lui ba nơi gây án, mỗi lần mất một tuần trở lên, nên chắc không phải là học sinh gây án. Còn về tại sao tôi lại nói cô ta là con gái…
Đỗ Long cười thần bí nói:
- Không phải là tôi đoán bừa mà căn cứ vào bộ phận trực giác và phán đoán, vì sao ư? Mọi người nghĩ mà xem, đội phó Lý vừa phân tích, hộp thuốc nghi phạm dùng đều là Nhuyễn Cảnh Giới của Ngọc Khê. Thứ này không phải người thường có thể hút được, nên đội phó Lý cho rằng nghi phạm có một tiềm lực kinh tế nhất định, phân tích này là có lý nhưng tôi phải thêm một điều nữa, nếu như hộp này là y nhặt lại thì sao? Mọi người đều biết Ngọc Khê là nơi sản xuất thuốc lá thơm toàn quốc, ở đó rất nhều người hút thuốc, người có tiền cũng không ít, người hút Nhuyễn Cảnh Giới của Ngọc Khê cũng không ít.
Lý Gia Việt nói:
- Theo điều tra, ngày sản xuất in trên hộp thuốc khá gần, chắc chưa để lâu.
Đỗ Long nói:
- Đúng là mới, nhưng một người nghiện thuốc một ngày hút ít nhất một bao, muốn tích vài hộp thuốc trống rất đơn giản. Tôi dám cá là một người quét rác mỗi ngày có thể nhặt được một đống trong đó không ít loại Nhuyễn Cảnh Giới Ngọc Khê này, đương nhiên là công nhân quét dọn vệ sinh không thể có thời gian rảnh đi chỗ khác chơi. Thanh niên hai ba mươi tuổi cũng rất ít có cơ hội hút thuốc Nhuyễn Cảnh Giới Ngọc Khê, nên tôi cho rằng khả năng hộp thuốc được nhặt lại là rất lớn.
Lý Gia Việt không nói nữa, Đỗ Long tiếp tục:
- Tôi tiếp tục phân tích, trước mắt nghi phạm gây án ở ba nơi, Ngọc Khê là đại bản doanh thì không nói làm gì, vậy sao lại đi thành phố Ngọc Minh và Đại Lý? Một thanh niên mới đi làm vài năm, không làm việc cẩn thận lại chạy nhảy khắp nơi, trừ khi là đi công tác, nhưng căn cứ vào phán đoán về tuổi của y trước đó, tôi cho rằng y không phải là người đi công tác, nhiều nhất thì là trợ lý giống thư ký hơn. Xét thấy cô ta hoàn toàn tránh khỏi ba lần lục soát của cảnh sát mà không bị chú ý, Cộng thêm làm thuốc nổ và sự cẩn thận tránh né cảnh sát, tôi cho rằng dù cô ta không là một cô gái xinh đẹp cũng có vẻ là một thư sinh vô cùng nho nhã yếu đuối… Phán đoán trên đây căn cứ vào manh mối trước mắt, có cái căn cứ vào trực giác của tôi, có gì không đúng mong mọi người cho đóng góp!
Mặc dù với điểm nghi phạm là nữ mọi người vẫn hơi nghi ngại, nhưng những mặt khác họ vẫn hơi tin phục. Trước đây mọi người không hề có chút khái niệm về nghi phạm, nhưng bây giờ ít nhất cũng đã mơ hồ xác định được phương hướng.
- Mặc dù chúng ta đã cơ bản biết về thân phận của đối phương, nhưng thành phố Ngọc Khê lớn như vậy thương mại lại phát triển, mỗi ngày không biết bao nhiêu người đi ra ngoài công tác, nên muốn nhanh chóng tìm ra cô ta vẫn khá khó khăn. Nếu không nhanh thì chúng ta tìm ở nơi này thì cô ta bị áp lực hoặc đi công tác lại đi nơi khác làm thuốc nổ gây án. Nếu đã vậy, mời tướng không bằng kích tướng, tôi định cho cô ta một mồi để dụ cô ta ra từ trong biển người!