Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1449 : Gọi về kiếp trước
Ngày đăng: 21:46 12/02/21
Lý Phượng Quyên trời sinh quyến rũ, dùng lời nói dõng dạc dấy lên cao trào lần thứ nhất của hội trường. Đúng lúc đó, Sùng Thánh chân nhân mang theo khí thế, cuối cùng cũng lên sân khấu rồi.
- Mọi người nhiệt liệt hoan nghênh chân nhân đến..
Dưới sự kiến tạo khí thế của Lý Phượng Quyên, Sùng Thánh chân nhân mặc áo đạo sĩ màu vàng kim loại, đầu đội mũ Ngũ Nhạc, mỉm cười bước đến bục giảng. Ở dưới lập tức vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đỗ Long và Mã Thiếu Cương cũng đang vỗ tay. Mã Thiếu Cương thì vỗ tay ứng phó mà thôi, nhưng Đỗ Long vừa vỗ tay vừa quan sát vị đạo trưởng thần thông quảng đại trong truyền thuyết.
Đỗ Long không hiểu rõ về quy tắc Đạo giáo nhưng hắn ta đã từng nghe nói, mũ Ngũ Nhạc không phải ai cũng có thể đội được. Đó phải là đạo trưởng mà đức cao vọng trọng mới có thể đội. Vương Ba bốn mươi tuổi mới bắt đầu học đạo, cứ coi như hắn ta thật sự là thiên tài cũng không thể trong mấy năm ngắn ngủi trở thành nhân tài kiệt xuất trong Đạo giáo Trung Hoa được. Phải biết rằng chuyện này không chỉ tồn tại ở giới thế tục. Vương Ba có gì tài giỏi? Anh ta dựa vào cái gì mà có được vinh hạnh đến vậy.
Vương Ba tự tôn mình là Sùng Thánh chân nhân, năm nay bốn mươi sáu tuổi. Thân hình hắn ta không cao, khuôn mặt cũng không có gì đặc biệt. Nhưng đứng ở trên bục giảng lại rất có tiếng và thế lực. Hắn ta vui tươi hớn hở chào hỏi mọi người:
- Chào mọi người! Rất vui vì thấy ngày càng nhiều người có duyên gia nhập vào đội ngũ học đạo. Đạo là một thứ rất huyền diệu, cũng là một thứ có liên quan đến vui buồn họa phúc của chúng ta. Có thể nói, trên thực tế đâu đâu cũng có sự tồn tại của đạo. Cả thế giới mà chúng ta đang ở chính là cái bao hàm hàng nghìn hàng vạn đạo. Chỉ cần mọi người chịu khó nghiên cứu, cẩn thận nghe tôi giảng giải thì nhất định có thể lĩnh hội được ý nghĩa chân thực của đạo.
Vương Ba nói một trận tràng giang đại hải, sau đó nói tiếp:
- Để tăng thêm ấn tượng với mọi người, giữ vững quyết tâm của mọi người theo đạo, hôm nay tôi sẽ trình diễn cho mọi người xem một pháp thuật. Pháp thuật này có tên gọi là đọc hiểu kiếp trước kiếp này của bạn. Rất nhiều học viên cũ đều đã xem qua pháp thuật này, nhưng cũng có rất nhiều học viên mới chưa được chứng kiến. Có ai muốn biết về kiếp trước kiếp này của mình không? Nếu có thì xin giơ tay!
Gần như người trong cả hội trường đều giơ tay lên, bao gồm cả Đỗ Long. Vương Ba tùy ý chọn một người lên lễ đài, đó là một cô gái tầm 25~26 tuổi. Sau khi được chọn, cô ta rất vui đến mức hét ầm lên sau đó liền chạy lên sân khấu.
Mã Thiếu Cương thấp giọng, nói:
- Theo tôi quan sát, thì những người được chọn này không phải là được sắp xếp trước thì cũng là được điều tra trước về hoàn cảnh và các loại mục tiêu lựa chọn của tình báo.
Đỗ Long gật đầu, nhìn bộ dạng với vẻ mặt đầy hưng phấn của cô gái đó thì thuộc vào kiểu thiếu đi sức tự kiềm chế bản thân. Cô ta khá không hài lòng về hiện thực, thích kiểu ảo tưởng. Cô ta khá dễ dàng chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh bên ngoài. Có lẽ chính vì vậy mà cô ta mới được chọn chăng.
Vương Ba trước tiên hỏi họ tên, sau đó bảo cô ta hãy yên tĩnh một chút, chuẩn bị bắt đầu làm phép. Đỗ Long quan sát kỹ lưỡng hành động của Vương Ba, chỉ thấy trong lúc cô gái nhắm mắt thì hắn ta cố gắng yên tĩnh. Hắn ta không ngừng dùng lời nói cổ vũ, bảo mọi người cùng yên tĩnh cùng cố gắng tập trung tinh thần. Dùng cách nói của Vương Ba chính là tập hợp thần thức của mọi người, cùng làm phép cho cô gái.
Hội trường yên tĩnh lại, mọi người đều đang tập trung vận công. Họ ảo tưởng để thần thức của mình tập trung trên người Vương Ba. Đỗ Long cũng nhắm mắt lại, nhưng chín cái đồng tử của hắn xuyên qua mí mắt vẫn có thể nhìn được tình hình trên sân khấu. Trò lừa bịp của Vương Ba cũng không còn lạ gì với Đỗ Long. Trên thực tế, nếu đổi lại là hắn ta làm thì sẽ tốt hơn Vương Ba làm.
Không gian thì bị bịt kín, người thì chật chội, đây chính là điều kiện mà những người bán hàng đa cấp hoặc các nhà thôi miên thích nhất. Trong môi trường này, đầu óc con người ta rất dễ đi vào trạng thái kỳ lạ. Trong trạng thái kém tỉnh táo đó, con người dễ dàng chịu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài. Tâm lí quần chúng cũng đặc biệt mãnh liệt. Chỉ cần có thêm chút chỉ dẫn, người tạo ra môi trường này có thể âm thầm thao túng ý thức của mọi người. Nhân viên bán hàng đa cấp thường dùng cách này để tẩy não mọi người. Những người bán bảo hiểm cũng thường xuyên dùng cách này để hấp dẫn người đi mua bảo hiểm. Hiện tại, vị Sùng Thánh chân nhân này lại dùng cách này để làm phép. Hắn ta nói nào là phải dò xét kiếp trước kiếp này. Đỗ Long không kìm nổi cười thầm. Ở phương diện này, hắn ta mới thật sự là bậc thầy.
Quả nhiên, trong hoàn cảnh này cô gái rất nhanh đã bị ảnh hưởng. Đỗ Long ngồi ở hàng ghế đầu thấy rất rõ. Vương Ba ở trước mặt cô ấy lẩm bẩm, giả vờ đọc một đoạn câu thần chú. Sau đó, hắn ta lại gõ chuông nhỏ trong tay. Cô gái đó lập tức mở mắt ra.
Cả hội trường đều yên tĩnh trở lại. Mọi người tập trung tinh thần nhìn, chỉ thấy Vương Ba yếu ớt nói:
- Cô bây giờ chỉ là một con bướm. Cô vừa tỉnh lại trong vô tri vô thức... Ở trong bụi hoa tự do tự tại bay lượn, hãy nói cho tôi, cô nhìn thấy những gì?
- Hoa, rất nhiều hoa...
Cô gái mê man nói.
Đỗ Long âm thầm ơ lên kinh ngạc. Nếu như cô gái kia không giả vờ, vậy thì thuật thôi miên của Vương Ba đúng là rất lợi hại. Không ngờ nhanh như vậy đã thôi miên người ta rồi.
Vương Ba tiếp tục hướng dẫn cô gái kia. Hắn ta nói cái gì mà trở về quá khứ, trở về trạng thái bào thai, v.v...Tiếp đó là biểu diễn của Vương Ba.
Vương Ba lắc lắc cái chuông vòng quanh, dạo qua cô gái một vòng giống như gọi hồn vậy. Sau đó lại gõ một tiếng chuông vang lên, Vương Ba tụng kinh:
- Điện Diêm La nhìn trước sinh tử, người đầu thai kiếp trước mau mau hiển linh. Thái Thượng Lão Quân mau nghe lệnh! Hồn hãy trở về đi.
Trong sự quát lớn của Vương Ba, cô gái kia giật mình một cái, nhưng vẫn nhắm mắt không tỉnh lại. Vương Ba hỏi:
- Ta là Sùng Thánh chân nhân, họ Vương có Đạo pháp. Ngươi là ai, mau mau xưng tên?
Cô gái kia mở miệng, đáp:
- Tôi là Trương Lợi Quân. Tôi chết rất oan uổng...
Vương Ba nói:
- Ở đây không phải điện Sâm La, hơn nữa lúc này cũng không phải thời đại sinh tồn của ngươi. Rửa oan không giúp được ngươi rồi. Nhưng ngươi có tâm nguyện gì chưa thực hiện được, ta có thể hoàn thành thay.
Cô gái kia nói:
- Hồn phách tôi đến nay vẫn đang dạo chơi ở địa phủ. Xin chân nhân làm phép thu hồn cho tôi. Nếu không cứ coi như là đầu thai làm người cũng không đầy đủ. Như vậy, khó tránh khỏi những ngu muội ngoan cố. Xin chân nhân rủ lòng xót thương.
Vương Ba nói:
- Cũng được! Đầu thai kiếp khác của ngươi có duyên với ta. Hôm nay, nếu đã gọi hồn ngươi về đây, ta sẽ chọn ngày giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện. Hồn phách ngươi không đầy đủ, không nên chờ đợi ở dương gian nữa. Mau mau đi về đi!
Cô gái kia nói:
- Đa tạ chân nhân giúp đỡ! Tiểu nhân xin cáo lui...
Vương Ba lại một lần nữa gõ chuông gọi cô gái kia tỉnh lại. Cô gái kia ngây người một lúc, khóc một cách mãnh liệt. Cô che mặt quỳ về phía Vương Ba, nói:
- Con thật sự cảm nhận được rồi. Thật không ngờ kiếp trước của con lại thảm như vậy. Cảm ơn chân nhân giúp đỡ.
Cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Mã Thiếu Cương cũng vỗ tay. Anh ta quay đầu nói thấp giọng với Đỗ Long:
- Nhìn ra cái gì chưa?
Đỗ Long nói:
- Hoặc là giả vờ, hoặc là cô gái kia trước đó đã bị thôi miên. Vương Ba có thể là một nhà thôi miên, cũng có thể trong tay hắn ta có một nhà thôi miên. Nếu như cần thiết, tôi có thể làm tốt hơn hắn ta.
Mã Thiếu Cương gật đầu, nói:
- Có cách vạch trần hắn không?
Đỗ Long nói:
- Vẫn chưa phải lúc. Cứ xem đi đã!
- Mọi người nhiệt liệt hoan nghênh chân nhân đến..
Dưới sự kiến tạo khí thế của Lý Phượng Quyên, Sùng Thánh chân nhân mặc áo đạo sĩ màu vàng kim loại, đầu đội mũ Ngũ Nhạc, mỉm cười bước đến bục giảng. Ở dưới lập tức vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đỗ Long và Mã Thiếu Cương cũng đang vỗ tay. Mã Thiếu Cương thì vỗ tay ứng phó mà thôi, nhưng Đỗ Long vừa vỗ tay vừa quan sát vị đạo trưởng thần thông quảng đại trong truyền thuyết.
Đỗ Long không hiểu rõ về quy tắc Đạo giáo nhưng hắn ta đã từng nghe nói, mũ Ngũ Nhạc không phải ai cũng có thể đội được. Đó phải là đạo trưởng mà đức cao vọng trọng mới có thể đội. Vương Ba bốn mươi tuổi mới bắt đầu học đạo, cứ coi như hắn ta thật sự là thiên tài cũng không thể trong mấy năm ngắn ngủi trở thành nhân tài kiệt xuất trong Đạo giáo Trung Hoa được. Phải biết rằng chuyện này không chỉ tồn tại ở giới thế tục. Vương Ba có gì tài giỏi? Anh ta dựa vào cái gì mà có được vinh hạnh đến vậy.
Vương Ba tự tôn mình là Sùng Thánh chân nhân, năm nay bốn mươi sáu tuổi. Thân hình hắn ta không cao, khuôn mặt cũng không có gì đặc biệt. Nhưng đứng ở trên bục giảng lại rất có tiếng và thế lực. Hắn ta vui tươi hớn hở chào hỏi mọi người:
- Chào mọi người! Rất vui vì thấy ngày càng nhiều người có duyên gia nhập vào đội ngũ học đạo. Đạo là một thứ rất huyền diệu, cũng là một thứ có liên quan đến vui buồn họa phúc của chúng ta. Có thể nói, trên thực tế đâu đâu cũng có sự tồn tại của đạo. Cả thế giới mà chúng ta đang ở chính là cái bao hàm hàng nghìn hàng vạn đạo. Chỉ cần mọi người chịu khó nghiên cứu, cẩn thận nghe tôi giảng giải thì nhất định có thể lĩnh hội được ý nghĩa chân thực của đạo.
Vương Ba nói một trận tràng giang đại hải, sau đó nói tiếp:
- Để tăng thêm ấn tượng với mọi người, giữ vững quyết tâm của mọi người theo đạo, hôm nay tôi sẽ trình diễn cho mọi người xem một pháp thuật. Pháp thuật này có tên gọi là đọc hiểu kiếp trước kiếp này của bạn. Rất nhiều học viên cũ đều đã xem qua pháp thuật này, nhưng cũng có rất nhiều học viên mới chưa được chứng kiến. Có ai muốn biết về kiếp trước kiếp này của mình không? Nếu có thì xin giơ tay!
Gần như người trong cả hội trường đều giơ tay lên, bao gồm cả Đỗ Long. Vương Ba tùy ý chọn một người lên lễ đài, đó là một cô gái tầm 25~26 tuổi. Sau khi được chọn, cô ta rất vui đến mức hét ầm lên sau đó liền chạy lên sân khấu.
Mã Thiếu Cương thấp giọng, nói:
- Theo tôi quan sát, thì những người được chọn này không phải là được sắp xếp trước thì cũng là được điều tra trước về hoàn cảnh và các loại mục tiêu lựa chọn của tình báo.
Đỗ Long gật đầu, nhìn bộ dạng với vẻ mặt đầy hưng phấn của cô gái đó thì thuộc vào kiểu thiếu đi sức tự kiềm chế bản thân. Cô ta khá không hài lòng về hiện thực, thích kiểu ảo tưởng. Cô ta khá dễ dàng chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh bên ngoài. Có lẽ chính vì vậy mà cô ta mới được chọn chăng.
Vương Ba trước tiên hỏi họ tên, sau đó bảo cô ta hãy yên tĩnh một chút, chuẩn bị bắt đầu làm phép. Đỗ Long quan sát kỹ lưỡng hành động của Vương Ba, chỉ thấy trong lúc cô gái nhắm mắt thì hắn ta cố gắng yên tĩnh. Hắn ta không ngừng dùng lời nói cổ vũ, bảo mọi người cùng yên tĩnh cùng cố gắng tập trung tinh thần. Dùng cách nói của Vương Ba chính là tập hợp thần thức của mọi người, cùng làm phép cho cô gái.
Hội trường yên tĩnh lại, mọi người đều đang tập trung vận công. Họ ảo tưởng để thần thức của mình tập trung trên người Vương Ba. Đỗ Long cũng nhắm mắt lại, nhưng chín cái đồng tử của hắn xuyên qua mí mắt vẫn có thể nhìn được tình hình trên sân khấu. Trò lừa bịp của Vương Ba cũng không còn lạ gì với Đỗ Long. Trên thực tế, nếu đổi lại là hắn ta làm thì sẽ tốt hơn Vương Ba làm.
Không gian thì bị bịt kín, người thì chật chội, đây chính là điều kiện mà những người bán hàng đa cấp hoặc các nhà thôi miên thích nhất. Trong môi trường này, đầu óc con người ta rất dễ đi vào trạng thái kỳ lạ. Trong trạng thái kém tỉnh táo đó, con người dễ dàng chịu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài. Tâm lí quần chúng cũng đặc biệt mãnh liệt. Chỉ cần có thêm chút chỉ dẫn, người tạo ra môi trường này có thể âm thầm thao túng ý thức của mọi người. Nhân viên bán hàng đa cấp thường dùng cách này để tẩy não mọi người. Những người bán bảo hiểm cũng thường xuyên dùng cách này để hấp dẫn người đi mua bảo hiểm. Hiện tại, vị Sùng Thánh chân nhân này lại dùng cách này để làm phép. Hắn ta nói nào là phải dò xét kiếp trước kiếp này. Đỗ Long không kìm nổi cười thầm. Ở phương diện này, hắn ta mới thật sự là bậc thầy.
Quả nhiên, trong hoàn cảnh này cô gái rất nhanh đã bị ảnh hưởng. Đỗ Long ngồi ở hàng ghế đầu thấy rất rõ. Vương Ba ở trước mặt cô ấy lẩm bẩm, giả vờ đọc một đoạn câu thần chú. Sau đó, hắn ta lại gõ chuông nhỏ trong tay. Cô gái đó lập tức mở mắt ra.
Cả hội trường đều yên tĩnh trở lại. Mọi người tập trung tinh thần nhìn, chỉ thấy Vương Ba yếu ớt nói:
- Cô bây giờ chỉ là một con bướm. Cô vừa tỉnh lại trong vô tri vô thức... Ở trong bụi hoa tự do tự tại bay lượn, hãy nói cho tôi, cô nhìn thấy những gì?
- Hoa, rất nhiều hoa...
Cô gái mê man nói.
Đỗ Long âm thầm ơ lên kinh ngạc. Nếu như cô gái kia không giả vờ, vậy thì thuật thôi miên của Vương Ba đúng là rất lợi hại. Không ngờ nhanh như vậy đã thôi miên người ta rồi.
Vương Ba tiếp tục hướng dẫn cô gái kia. Hắn ta nói cái gì mà trở về quá khứ, trở về trạng thái bào thai, v.v...Tiếp đó là biểu diễn của Vương Ba.
Vương Ba lắc lắc cái chuông vòng quanh, dạo qua cô gái một vòng giống như gọi hồn vậy. Sau đó lại gõ một tiếng chuông vang lên, Vương Ba tụng kinh:
- Điện Diêm La nhìn trước sinh tử, người đầu thai kiếp trước mau mau hiển linh. Thái Thượng Lão Quân mau nghe lệnh! Hồn hãy trở về đi.
Trong sự quát lớn của Vương Ba, cô gái kia giật mình một cái, nhưng vẫn nhắm mắt không tỉnh lại. Vương Ba hỏi:
- Ta là Sùng Thánh chân nhân, họ Vương có Đạo pháp. Ngươi là ai, mau mau xưng tên?
Cô gái kia mở miệng, đáp:
- Tôi là Trương Lợi Quân. Tôi chết rất oan uổng...
Vương Ba nói:
- Ở đây không phải điện Sâm La, hơn nữa lúc này cũng không phải thời đại sinh tồn của ngươi. Rửa oan không giúp được ngươi rồi. Nhưng ngươi có tâm nguyện gì chưa thực hiện được, ta có thể hoàn thành thay.
Cô gái kia nói:
- Hồn phách tôi đến nay vẫn đang dạo chơi ở địa phủ. Xin chân nhân làm phép thu hồn cho tôi. Nếu không cứ coi như là đầu thai làm người cũng không đầy đủ. Như vậy, khó tránh khỏi những ngu muội ngoan cố. Xin chân nhân rủ lòng xót thương.
Vương Ba nói:
- Cũng được! Đầu thai kiếp khác của ngươi có duyên với ta. Hôm nay, nếu đã gọi hồn ngươi về đây, ta sẽ chọn ngày giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện. Hồn phách ngươi không đầy đủ, không nên chờ đợi ở dương gian nữa. Mau mau đi về đi!
Cô gái kia nói:
- Đa tạ chân nhân giúp đỡ! Tiểu nhân xin cáo lui...
Vương Ba lại một lần nữa gõ chuông gọi cô gái kia tỉnh lại. Cô gái kia ngây người một lúc, khóc một cách mãnh liệt. Cô che mặt quỳ về phía Vương Ba, nói:
- Con thật sự cảm nhận được rồi. Thật không ngờ kiếp trước của con lại thảm như vậy. Cảm ơn chân nhân giúp đỡ.
Cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Mã Thiếu Cương cũng vỗ tay. Anh ta quay đầu nói thấp giọng với Đỗ Long:
- Nhìn ra cái gì chưa?
Đỗ Long nói:
- Hoặc là giả vờ, hoặc là cô gái kia trước đó đã bị thôi miên. Vương Ba có thể là một nhà thôi miên, cũng có thể trong tay hắn ta có một nhà thôi miên. Nếu như cần thiết, tôi có thể làm tốt hơn hắn ta.
Mã Thiếu Cương gật đầu, nói:
- Có cách vạch trần hắn không?
Đỗ Long nói:
- Vẫn chưa phải lúc. Cứ xem đi đã!