Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 160 : Dạy Dỗ Cô Bé Ghen Tuông

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Lâm Khai Thái, Sở Vân Phi, Dương Khánh, ba tên ăn chơi trác táng này chán nản bỏ đi. Đỗ Long nói với Uẩn Cảnh Huy:



- Sếp Uẩn, tôi xin lỗi, tôi thật tình không cố ý.



Uẩn Cảnh Huy thầm nghĩ cậu không dạy dỗ chúng mới là chuyện lạ, nhưng y không trách Đỗ Long. Chỉ cần là đàn ông, nếu gặp phải chuyện như vầy, sẽ không có ai đi giảng hòa với đối phương, ngoại trừ bọn ẻo lả ra. Uẩn



Cảnh Huy khoát tay, giống như thể xua mấy con ruồi phiền phức, nói:



- Quan tâm chúng làm gì, cũng may chưa mang thức ăn lên, đừng để chúng làm hỏng rượu thịt của chúng ta. Tiểu Vương, nói nhân viên phục vụ có thể mang thức ăn lên được rồi.



Sau khi tiểu Vương rời đi, Uẩn Cảnh Huy buồn bực nói:



- Đỗ Long, nếu cậu biết chúng đang giở trò, tại sao cậu không tóm cổ tên Dương Khánh đang chụp lén trong vườn hoa? Chẳng lẽ trước khi chuyện xảy ra, cậu và bạn gái đã định liệu trước rồi à?



Đỗ Long cười nói:



- Không có, bắt hắn tại chỗ cũng vô dụng. Chúng cũng sẽ nghĩ cách khác đến hại tôi. Tôi cũng chẳng nói với bạn gái, bây giờ cô ấy đang giận, bởi vì lúc nãy bắt điện thoại tôi nói tôi đi cửa hàng, sếp cũng nghe thấy rồi đó.



Uẩn Cảnh Huy cười ha hả nói:



- Cậu đã biết đây là âm mưu sao không nói thật với cô ấy?



Đỗ Long nói:



- Tôi muốn cô ấy ghen, đau lòng một chút, nếu không thì cô ấy sẽ xem tôi như không khí, cái này gọi là rèn luyện độ lượng. Nếu cô ấy một chút độ lượng cũng không có, thì sau này khi ghen sẽ càng đau lòng hơn, bình dấm chua như vậy tôi cũng không muốn.



Uẩn Cảnh Huy cười nói:



- Tiểu tử cậu khá lắm! Chưa kết hôn mà dám giở ra trò này, xem ra cậu đã chuẩn bị cho một tương lai đầy phong lưu rồi, cẩn thận coi chừng công dã tràng đấy.



Đỗ Long mỉm cười nói:




Đỗ Long thử bộ âm thanh mới, hệ thống âm thanh vòm mới lắp quả nhiên hơn hẳn cái cũ. Lúc hắn đang thưởng thức nhạc thì phía sau xuất hiện một chiếc xe rất khả nghi. Hắn cẩn thận quan sát, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong xe, thì ra là bọn người



Chu Thu Cường.



Đỗ Long gọi điện thoại cho Chu Thu Cường, nói rằng hắn phải về nhà, rồi lại đưa địa chỉ nhà cho Chu Thu Cường. Xe của



Chu Thu Cường vượt lên đi trước xe hắn.



Từ quận Bạch Hoa đến quận Tây Sơn cũng cách một đoạn, Đỗ Long nghĩ nếu hắn điều đến quận Bạch Hoa, thì đi làm sẽ xa hơn nhiều, mỗi ngày đều phải mất thêm một tiếng lái xe, vậy thì thật phí thời gian.



Đỗ Long về đến nhà thì phát hiện Thẩm Băng Thanh vẫn chưa về, tên này khẳng định là bị người ta làm khó rồi . Lúc y ở cùng với Đỗ Long thì rất nhàn hạ, mỗi ngày chỉ việc ăn cơm, nghỉ ngơi, rất ít khi đi làm, nếu như Đỗ Long điều đi rồi, y ở lại khẳng định rất thảm đây.



Đỗ Long tắm xong mới 8:30, hắn lên giường nằm gọi điện cho Kỷ Quân San, điện thoại mới reo hai tiếng liền bị ngắt. Đỗ Long biết Kỷ Quân San vẫn còn giận, nên tiếp tục gọi. Sau khi bị ngắt đến bảy tám lần thì đến lần thứ chín Kỷ Quân San cũng bắt máy.



- Quân San, anh biết vì sao em giận, anh đã gạt em, nhưng bên trong thật sự có nguyên nhân



Đỗ Long gọi vài tiếng, Quân San vẫn không trả lời, Đỗ Long tiếp tục nói:



- Hôm nay, cảnh sát trưởng quận Bạch Hoa gọi anh đến khách sạn Hải



Thiên ăn cơm, anh đến đó rồi, không ngờ họ còn mời ba người bọn Lâm Khai Thái cặn bã đó. Em biết không? Tuần này anh hai lần đến bệnh viện em làm việc, xe của anh bị bọn chúng đập phá hai lần. Nể mặt sếp Uẩnr /> Kỷ Quân San vẫn chưa nguôi giận:



- Anh nói khoác, anh mới làm công an hình sự vài ngày, chúng dựa vào đâu bắt cóc anh? Lại còn thuê sát thủ giết anh, anh cho đây là phim truyền hình à?



Đỗ Long cười khổ nói:



- Anh nói thật mà, anh bị cuốn vào một vụ án lớn, em không tin thì chat video với anh. Bây giờ ngay cả đi ngủ anh cũng phải mặc áo chống đạn, dưới gối còn giấu cả súng. Trước đây em có thấy anh căng thẳng như thế bao giờ không?



Trước sự giải thích thành khẩn của Đỗ Long, Kỷ Quân San dần dần tin lời hắn, bắt đầu lo lắng cho hắn…