Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 166 : Điều Giáo Bạn Gái

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Trong bệnh viện Nhân dân, Đỗ Long lại vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hôm nay đúng lúc Kỷ Quân San đổi ca với Trường Bạch, vì thế cô tận mắt nhìn thấy Đỗ Long mặt mày tái nhợt nhắm chặt hai mắt được đẩy tới phòng giải phẫu, tự tay đón Đỗ Long ở phòng chăm sóc đặc biệt. Sắc mặt cô nàng còn trắng bệch hơn cả bệnh nhân, tim đập còn nhanh hơn Đỗ Long, nước mắt nhiều lần rơi xuống cũng chẳng để ý lau.



Khi Kỷ Quân San nghe nói Đỗ Long đấu súng bị người ta bắn trọng thương, được đưa vào viện cấp cứu, phản ứng đầu tiên là không thể tin, sau đó sợ ngẩn người ra, lại nghe Chu Thu Cường thêm mắm thêm muối thì càng sợ hãi lo lắng hơn.



Tối qua khi Đỗ Long giải thích, tuy cuối cùng cô cũng tha thứ cho hắn, nhưng thực ra vẫn bán tín bán nghi. Một cảnh sát quèn mới công tác hai ba tháng sao có thể chọc cho người khác thuê người giết mình chứ, hơn nữa tìm đến toàn đại sát thủ, căn bản là không đáng tin. Không ngờ…



Giờ thì Kỷ Quân San tin rồi, cũng cảm thấy thật khổ sở. Đủ loại suy nghĩ quẩn quanh trong đầu, nếu nhỡ cuối cùng Đỗ Long không tỉnh dậy nữa thì mình cũng không có cơ hội nói lời xin lỗi với hắn. Cô càng nghĩ càng đau khổ.



Chu Thu Cường đang giúp cô đẩy xe, thấy cô khóc lóc nước mắt lã chã, bộ dáng nóng như lửa đốt, nhiều lần muốn nói toẹt ra là hắn đang giả bộ, nhưng lời nói ứ lên đến miệng lại nuốt xuống. Người ta đang lừa bịp lòng thương của bạn gái, tốt nhất đừng có làm hỏng chuyện tốt của Đỗ Long.



Thực ra Đỗ Long vẫn tỉnh, thậm chí khi mổ cho hắn bác sĩ cũng không tiêm thuốc mê, thuốc tê cũng không. Vì thuốc tê cũng có hại ít nhiều với con người, chịu đựng chút đau đớn nhất thời thực ra lại có lợi với cơ thể. Khi mổ, hắn đau đến cả người đẫm mồ hôi, sau đó thì hoàn toàn không cảm thấy gì nữa, cả người quả nhiên sảng khoái, thậm chí còn hơi ngứa ngáy, muốn đi tắm rửa một hồi.



Giường bệnh được chuyển từ khu cấp cứu sang phòng chăm sóc đặc biệt. Kỷ Quân San vội vàng xử lý thủ tục nhập viện, sắp xếp phòng bệnh cho hắn, vất vả chuẩn bị xong xuôi lại quay sang tiêm thuốc cho Đỗ Long.



Thấy đơn thuốc bác sĩ đưa tới, Kỷ Quân San sửng sốt. Thuốc hắn cần tiêm không ngờ chỉ là thuốc giảm nhiệt bình thường và nước muối sinh lí.



Bệnh nhân ở phòng chăm sóc đặc biệt này chưa từng có ca nào đơn giản như vậy đâu, tim cô đập “thịch” một cái, lập tức hơi hiểu ra.



- Đứng lên! Còn muốn giả chết đến khi nào?



Kỷ Quân San nhéo cánh tay hắn. Dù sao hắn cũng là bị thương ở đùi, có bẹo tay cũng không sao.



Đỗ Long thấy tình hình không ổn, u ơ kêu lên mấy tiếng, giả bộ vừa tỉnh ra từ trong cơn hôn mê, vẫn chưa nhìn rõ xung quanh, lớn tiếng kêu lên:



- Đau chết mất. Anh Cường, em bị thương ở đùi đó. Vì sao tay còn đau hơn cả chân? Hay bác sĩ mổ nhầm rồi?



- Còn giả vờ nữa! Ngay cả thuốc tê cũng không tiêm, còn giả vờ nữa em sẽ đâm cho anh một kéo thủng vai!



Kỷ Quân San hung hăng mắng, tới những lời cuối, giọng cô nghẹn lại. Đỗ



Long thấy hai mắt cô đẫm lệ cũng hơi đau lòng, hắn cười khổ nói:



- Quân San, anh không sao thì em nên vui mừng mới đúng chứ, khóc cái gì…




- Vết thương của Đỗ Long không có gì đáng ngại, bác sĩ ở đây rất có kinh nghiệm, thuốc kê cho anh ấy rất đúng bệnh. Thuốc đắt tiền cũng chưa chắc đã có kết quả tốt hơn, nên ý tốt của Lâm nữ sĩ chúng tôi chỉ có thể cảm kích. Đỗ Long cần nghỉ ngơi, nên…



Lâm Nhã Hân biết Kỷ Quân San hạ lệnh đuổi khách, cười nhạt một tiếng nói:



- Cô nói đúng. Quả thật cảnh sát Đỗ cần phải nghỉ ngơi thật tốt, tôi sẽ không quấy rầy hai người nữa. Cảnh sát Đỗ, ngày mai tôi sẽ lại tới thăm anh, hy vọng anh có thể sớm bình phục.



Lâm Nhã Hân mới ra đến cửa, Kỷ Quân San đã quay sang véo lỗ tai Đỗ Long, chất vấn:



- Thành thật khai báo! Đến tột cùng anh có quan hệ với cô ta thế nào?



Đỗ Long cười gượng trả lời:



- Anh với chị ấy chỉ là bạn bè bình thường. Chị ấy rất đáng thương, còn trẻ mà đã góa chồng, dựa vào chút tiền người ta bồi thường mà cực khổ buôn bán…



Kỷ Quân San vẫn lạnh lùng tiếp tục ép hỏi:



- Vậy tại sao anh biết cô ấy?



Đỗ Long nhướn mày, nói:



- Kỷ Quân San, em đừng ghen vô căn cứ. Chị Lâm là một người phụ nữ tốt, khi đang nhận một v vụ án thì anh biết chị ấy, cảm thấy chị ấy đáng thương nên quan tâm chiếu cố hơn một chút. Vậy thì có gì chứ? Ngày nào phá án anh cũng phải tiếp xúc với rất nhiều phụ nữ, chẳng lẽ em định đi thăm dò hộ khẩu từng người sao? Còn thích ăn dấm chua nữa, có nhớ em bị bọn Lâm Khai Thái lừa thế nào không? Em còn càn quấy như thế, anh bực đấy!



Kỷ Quân San bĩu môi ôm tay hắn lay lay vài cái, xin lỗi:



- Người ta chẳng phải là quan tâm tới anh đó sao… Được rồi được rồi, sau này em sẽ không như vậy nữa, cũng sẽ không dễ dàng tin lời người khác gièm pha. Anh cười một cái xem nào, Long Long ngoan…



Đỗ Long bật cười nói:



- Được rồi được rồi, nổi cả da gà. Anh muốn ăn táo, gọt cho anh đi!



Kỷ Quân San ngoan ngoãn tìm dao, cẩn thận gọt cho hắn một quả táo. Đỗ long âm thầm nhìn cô, tính cách của một cô gái thể hiện ra ở lúc này đây. Đỗ Long bắt đầu khao khát một ngày hạnh phúc trong tương lai…