Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 178 : Con gái đến sàn nhảy phải cẩn thận

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


Trường Nhất Trung là một trong số những trường trung học nổi trội của thành phố Ngọc Minh, Mã Ngọc Đường có thể theo học ở đây chứng tỏ thành tích của cô rất khá. Khi Đỗ Long mặc đồ thường lái xe bán tải đến gần trường Nhất Trung, người mà Chu mặt rỗ sắp xếp đã đợi hắn ở được một lúc.



- Chào anh Long.



Một thiếu niên lịch sự đeo kính gọng đen xuất hiện, chìa tay ra nói với hắn:



- Nghe tiếng anh Long đã lâu. Tôi là Lưu Sướng, học sinh của Nhất Trung. Anh Quyền – lão đại của chúng tôi bảo tôi đến phối hợp với anh Long để hành động.



- Chỉ mình cậu thôi à?



Đỗ Long quan sát thân hình mảnh khảnh của Lưu Sướng, khẽ nhíu lông mày. Tuy hắn không muốn thú vật, nhưng tấm thân của Lưu Sướng hơi kém một chút, khả năng cậu ta thực hiện thành công nhiệm vụ mà hắn giao không nhiều cho lắm.



Lưu Sướng cười nói:



- Tôi chỉ phụ trách dẫn đường cho anh Long và liên lạc với người khác, nếu anh Long có yêu cầu gì đặc biệt thì cứ nói với tôi.



Đỗ Long nói:



- Tôi định tìm người diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân. Người này không thể quá đẹp trai, cũng không thể quá xấu, quan trọng là biết đánh đấm, có thể đơn độc xử lý mấy tên cầu thủ bóng rổ. Cho dù bọn họ tìm thêm đồng bọn cùng đánh, ít nhất có thể xử lý mà không bị phất phong độ khi số người ít hơn đối phương. Cậu biết ai thích hợp không?



Lưu Sướng cười khổ đáp:



- Một người có thể đơn độc chọi với cả đội bóng rổ, không phải là anh Long thì còn ai nữa. Người biết đánh đấm tôi có thể tìm được, nhưng số người ít hơn mà vẫn thắng được đối phương sợ là không có, với lại làm không tốt sẽ phát sinh thêm chuyện.
Sau khi gọi đồ uống thì họ ra sàn nhảy nhót, chỉ để lại một nữ sinh trông coi đồ. Đỗ Long lạnh lùng quan sát, nhận thấy bạn nhảy tên Lã Quốc Thì của Mã Ngọc Đường quả thực không tệ. Thân hình cao to, khuôn mặt đẹp trai, nhảy cũng rất khá, thảo nào lại có nhiều nữ sinh theo đuổi ái mộ đến thế.



Lúc này Lã Quốc Thì đang quấn lấy Mã Ngọc Đường lắc lư, biểu diễn vài động tác khiêu khích. Mã Ngọc Đường cười lơ đễnh, ánh mắt nhìn Lã Quốc Thì đầy vẻ thưởng thức. Có lẽ vì không thường nhảy nhót nên động tác của cô hơi cứng nhắc, không uốn éo quá nhiều. Nhưng do cô vốn xinh đẹp, thân hình lại chuẩn nên trong sàn nhảy có rất nhiều người nhìn cô, thậm chí còn mời cô nhảy cùng. Song khi Mã Ngọc Đường cự tuyệt, cộng thêm sự uy hiếp của Lã Quốc Thì, những người đó đều không tiến mà lui.



Nhảy được vài phút thì họ lần lượt trở về chỗ ngồi nhấm nháp một chút, sau đó lại vào sàn nhảy vui vẻ tiếp, hoặc là ngồi lại mà anh anh em em.



Mã Ngọc Đường cũng về chỗ ngồi. Cô mở lon Coca hớp hai ngụm, vừa đặt lon nước xuống thì nữ sinh khi nãy ở lại giữ đồ kéo cô cùng một nữ sinh khác rời khỏi.



Đúng lúc này, hai nam một nữ ngồi bên bàn lấy ra mấy viên thuốc và một chai nước giống như chai thuốc nhỏ mắt, chia ra bỏ vào đồ uống đã khui nắp, trong đó có cả lon nước ngọt của Mã Ngọc Đường.



“Sao Thẩm Băng Thanh vẫn chưa tới?”



Đỗ Long nghĩ bụng, trông thấy đám người kia sau khi bỏ thuốc, lắc đều đồ uống rồi đặt về chỗ cũ, còn ba người Mã Ngọc Đường cũng đã quay trở lại. Đỗ Long bắt đầu lo lắng rồi.



Thình lình có người vỗ vai Đỗ Long, Thẩm Băng Thanh ngồi xuống bên cạnh hắn nói:



- Khó lắm mới theo kịp, sao ông lại đến sàn nhảy? Nói đi, tìm tôi có chuyện gì? Nói trước là tôi không làm chuyện phạm pháp đâu!



Đỗ Long vui vẻ nói:



- Cuối cùng ông cũng đến, không thấy gì à? Bàn bên kia kìa, mấy thằng cao to đó bỏ thuốc vào đồ uống trên bàn, muốn cưỡng hiếp bạn học nữ của chúng. Đợi lát nữa đám nữ sinh quay lại uống nước, ông qua đó ngăn họ. Tôi cho ông cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, sắp rồi đấy, mau qua đó đi, kịch hay sắp mở màn rồi!