Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 18 : Đáng Tiếc Không Làm Pháp Y

Ngày đăng: 17:30 30/04/20


Mạnh Hạo vâng một tiếng rồi đi gọi điện thoại cho Triệu An Hoa. Một lát sau Mạnh Hạo trở về, bất đắc dĩ nói:



- Vợ chồng nhà này không còn gì để nói, Triệu An Hoa nói hắn không biết cái gì cả. Thường ngày hắn rất ít nói chuyện với vợ, máy tính của vợ hắn cũng được mã hóa, Triệu An Hoa thực chất không có cơ hội để tìm hiểu bí mật của vợ hắn. Tôi chỉ hỏi được tài khoản QQ (1), nhưng căn bản là vô dụng.



1. QQ: chương trình chat khá nổi tiếng và phổ biến của Trung Quốc, tương tự như Yahoo Messenger, Google Talk hoặc Skype, v.v…



Đỗ Long ngạc nhiên nói:



- Có tài khoản QQ thì có thể từ nhà cung cấp truy cập ID biết được lịch sử nói chuyện, nói không chừng sẽ tìm được manh mối từ những cuộc nói chuyện đó?



Mạnh Hạo gượng cười nói:



- Tiểu Đỗ, cậu nghĩ đơn giản quá, nếu đó là công ty của tỉnh Thiên Nam còn có thể, nhưng nếu người ta là tổng bộ ở Thâm Quyến thì sao? Loại công ty lớn đứng đầu cả nước, nổi tiếng thế giới như thế này không phải dễ nói chuyện như vậy đâu. Nếu sở công an tỉnh ra mặt thì còn có thể, đội hình sự chúng ta tiếng nói không lớn đến thế đâu. Sếp Hoàng, anh nói có đúng không?



Hoàng Kiệt Hào gật gật đầu nói:



- Việc này nói sau, Mạnh Hạo, cậu đi tìm hỏi con gái của nạn nhân xem sao, nói không chừng cô bé ấy biết được nhiều điều đó.



Mạnh Hạo gật đầu, rồi lại chạy sang một bên gọi điện thoại. Một lúc sau, Mạnh Hạo quay trở về nói:



- Con gái của nạn nhân Triệu Linh Quyên quả nhiên biết được nhiều hơn một chút. Cô ta thậm chí còn cho tôi mấy cái mật mã, nói rằng từ trước tới giờ nạn nhân đều sử dụng mật mã này. Cô ấy trước kia thường xuyên chơi trộm máy tính của mẹ, nghe nói mật khẩu QQ của mẹ cô ta cũng quay đi quay lại là mấy cái mật khẩu này.



Hoàng Kiệt Hào nói:



- Vậy cậu thì quay về thử đăng nhập xem? Nhưng nếu không có máy tính của nạn nhân, thì đăng nhập được cũng chẳng tìm thấy lịch sử trò chuyện phải không nhỉ?


Hoàng Kiệt Hào kinh ngạc nhìn những thao tác khám nghiệm thành thục của Đỗ Long, không kiêng kị chút nào, đem từng bộ phận nội tạng đã thối rữa của nạn nhân đặt sang một bên. Hắn mặc dù nói không nhiều, nhưng chỉ cần tiểu Tưởng không trả lời được, thì hắn sẽ trả lời thay. Hoàng Kiệt Hào mặc dù không hiểu những thuật ngữ chuyên ngành đó, nhưng nhìn thấy bộ dạng hài lòng của Cảnh Vệ Đông, Hoàng Kiệt Hào quả thực khó có thể tin nổi.



- Đỗ Long, cậu tốt nghiệp học viện y nào vậy?



Hoàng Kiệt Hào tiến lên trước hỏi chen vào.



Đỗ Long đeo mặt nạ, giọng hơi buồn buồn đáp:



- Trường em học chính là trường cảnh sát Thiên Nam, em chưa từng học ở học viện y nào, chỉ là em từng xem rất nhiều sách về pháp y học, đó là sở thích cá nhân mà thôi.



Hoàng Kiệt Hào trong lòng cảm thấy là lạ, chỉ nghe thấy Cảnh Vệ Đông cười nói:



- Đỗ Long, cậu không làm pháp y quả là đáng tiếc. Viện trưởng viện y học tỉnh Thiên Nam là bạn học cũ của tôi, nếu không tôi sẽ giới thiệu cậu đi học hai năm, dựa theo năng lực của cậu, lấy cái bằng thì quá dễ dàng. Đừng đi làm cảnh sát nữa, đi đâu cũng có thể là bác sĩ hạng nhất, hoặc làm pháp y cũng không đến nỗi.



Đỗ Long cười nói:



- Nhưng em thích làm cảnh sát hơn, bố em cũng là một cựu cảnh sát. Có lẽ là chịu ảnh hưởng từ bố, em rất thích đọc các loại sách và xem những bộ phim thuộc thể loại trinh thám hình sự. Bố em trước kia thường mang tài liệu trong ngành về nhà, vụ án mạng gì em cũng tỉ mỉ xem đi xem lại mấy lần. Từ nhỏ em đã muốn làm cảnh sát, phá các vụ án hình sự, và đưa bọn tội phạm ra ngoài ánh sáng, cho nên… ý tốt của thầy Cảnh em chỉ có thể nhận. Sếp Hoàng, biểu hiện của em như thế nào? Có thể gia nhập vào đội hình sự không?



Hoàng Kiệt Hào cười nói:



- Biểu hiện của cậu không tệ, thứ hai tôi sẽ giúp cậu làm thủ tục gia nhập vào đội của tôi, nhưng phải thử việc một tháng. Nếu biểu hiện của cậu không tốt, thì đừng trách tôi đá đít cậu ra khỏi đội đó.



Đỗ Long cười một cách ung dung nói:



- Sếp Hoàng, anh cứ yên tâm đi, em sẽ không để anh phải thất vọng đâu!