Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 204 : Cô phóng viên xinh đẹp muốn phỏng vấn
Ngày đăng: 17:32 30/04/20
Uẩn Cảnh Huy đi tới trước mặt Lưu Thanh Sơn, quát hỏi:
- Có phải anh đã giết Hà Ninh Tĩnh không?
- Đúng, là tôi giết. Cả hai đôi trước cũng là tôi giết.
Lưu Thanh Sơn nhanh chóng trả lời:
- Bắn chết tôi đi, dù sao tôi cũng không muốn sống nữa.
Cao Lai Đệ khóc lên nức nở. Lưu Thanh Sơn mất kiên nhẫn:
- Khóc gì mà khóc, cô cũng sẽ bị bắn chết thôi. Đến địa phủ tôi có thể cưới hai cô luôn, chị Tĩnh Tĩnh làm lớn, cô làm bé là được rồi.
Uẩn Cảnh Huy ngạc nhiên há hốc mồm. Đỗ Long nói:
- Vậy là được rồi. Từ đầu tôi đã hoài nghi hung thủ thất tình mới giết người, xem ra Lưu Thanh Sơn đã thầm mến chị ta lâu rồi. Mà Hã Ninh Tĩnh vừa đính hôn vừa người khác, hắn đã có ý muốn giết người. Lưu Thanh Sơn, tôi nói không sai chứ?
Lưu Thanh Sơn hừ một tiếng nói:
- Đúng vậy, tôi và chị Tĩnh Tĩnh là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau. Cô ấy chỉ được phép gả cho tôi, bằng không chỉ có chết.
Uẩn Cảnh Huy nói:
- Được rồi, trước tiên bắt hắn về rồi ghi khẩu cung. Đỗ Long, cậu theo tôi tiếp nhận phỏng vấn. Đúng rồi, sếp Bạch, cô có đi cùng không?
Bạch Nhạc Tiên lắc đầu:
- Mấy người đi đi, tôi thì thôi. Tôi gọi điện về nhà báo tin vui đã.
Uẩn Cảnh Huy vội hỏi:
- Cô cũng đừng nói là tôi sắp xếp cô làm mồi nhử đấy nhé.
Bạch Nhạc Tiên cười nói:
- Yên tâm đi, Trưởng phòng Uẩn, tôi sẽ nói là do cái tên này dụ dỗ tôi làm thế.
Uẩn Cảnh Huy thở phào, đồng thời cười khổ nhìn Đỗ Long, xem ra tiếng xấu này hắn phải gánh rồi. Uẩn Cảnh Huy ôm vai hắn bước song song, thấp giọng cười:
- Em không lãng phí như anh, mấy thứ kia em vẫn cần dùng đến, quen rồi, nếu đổi sang giường đơn em ngủ không yên.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Đã chín giờ, anh không về nhà mà nghỉ còn định làm gì. Không phải hẹn hò chứ?
Đỗ Long chợt nghĩ, nói:
- Nếu em không vội về thì… không ngại đi cùng anh luôn, có anh bạn muốn mời anh ăn khuya.
Bạch Nhạc Tiên lập tức cười hưng phấn:
- Được, em định cùng anh uống chén rượu để chúc mừng. Cái tên không hút thuốc lá như anh đừng bảo rằng cũng không uống rượu nốt nhé.
Đỗ Long cười nói:
- Có bản lĩnh em đấu rượu với anh xem có gục không?
- Có gan thì chơi!
Bạch Nhạc Tiên quên thân phận giám đốc công an của mình, khôi phục bộ dáng mạnh mẽ.
Đỗ Long gọi điện thoại cho Triệu Bình. Sau khi hai xe hội hợp, Triệu Bình liền dẫn bọn họ vào một câu lạc bộ giải trí cách xa trung tâm thành phố gọi là Hạo Thiên. Nhìn cái tên này, Bạch Nhạc Tiên nhíu mày:
- Bạn anh đưa anh đến đây ăn khuya sao? Không phải có mục đích khác chứ?
Đỗ Long nói:
- Anh cũng không rõ lắm, chỉ sợ y định dùng đạn bọc đường bắn tôi, thế nên anh mới mang em đến mà. Dù sao em cũng là cấp trên của anh, không thể trơ mắt nhìn tôi bị sa ngã được!
Triệu Bình thấy một mỹ nữ đi xuống từ xe của Đỗ Long cũng hơi sửng sốt, sau đó cười nói:
- Đỗ Long, tôi còn định lát nữa sắp xếp cho cậu một cô đấy, không ngờ cậu đã tự chuẩn bị rồi. Ha ha, chỉ đùa chút thôi, em gái đừng giận nhé. Thực ra tôi được người nhờ vả, mời Đỗ Long đến đây vừa ăn vừa phỏng vấn đấy.
- Đúng vậy, là tôi bảo anh ấy làm thế, cảnh sát Đỗ không phiền chứ?
Một mỹ nữ đi xuống từ xe Triệu Bình, đúng là cô phóng viên đài tỉnh đã phỏng vấn Đỗ Long vấn đề ngốc nghếch kia.