Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 279 : Đồng nghiệp tình thâm

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Chẳng những Đỗ Long cảm thấy ủy khuất, những người nghe nói chuyện này ai không cảm thấy ủy khuất cho Đỗ Long chứ? Lúc đoạn video lấy tên “chó cắn chó” đăng tải trên mạng, các đội viên của tổ một cũng đều biết tin tức Đỗ Long bị đại đội trị an bắt giam và đánh đập phải đưa vào bệnh viện phẫu thuật cấp cứu. Bọn họ đều hết sức phẫn nộ, bọn họ tập trung tới văn phòng làm việc của Uẩn Cảnh Huy, yêu cầu nghiêm phạt cảnh sát vi phạm đánh người, bằng không bọn họ tụ tập bãi công.



Uẩn Cảnh Huy khuyên ngăn không có hiệu quả đành vỗ bàn, tức giận nói:



- Bây giờ là lúc nổi giận à? Trở về chăm chỉ làm việc cho tôi! Bằng không tôi ghi các cậu tụ tập bỏ bê công việc, mười lắm ngày sau thì tự động cút đi!



Bọn người Mạnh Hạo ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời không biết nên tiếp tục chống kháng hay là trở về làm việc. Cái giá của tiếp tục chống kháng cũng hơi bị lớn, nhưng Đỗ Long...



Chỉ thấy Thẩm Băng Thanh lặng lẽ lấy ra thẻ cảnh sát từ trong túi áo bên trái, đi lên nhẹ nhàng đặt xuống bàn làm việc của Uẩn Cảnh Huy, xoay người đi ra ngoài. Biểu tình kiên định, đôi mắt đỏ ngầu, và ánh nhìn giết người đó của y đều được khiến người ta thấy mà ghê người. Bọn người Mạnh Hạo hơi cắn răng, cũng lần lượt móc thể cảnh sát của mình ra, đi lên chỉnh tề đặt lên trên bàn làm việc của Uẩn Cảnh Uy.



Uẩn Cảnh Huy vừa tức giận lại cảm động, đám nhóc ranh này cũng quá không nghe lời rồi, nhưng anh ta cũng rất cảm động, thằng nhóc Đỗ Long này sao có nhiều anh em chịu làm bất cứ việc gì vì hắn như vậy sao?



- Đứng lại hết cho tôi!



Uẩn Cảnh Huy lại vỗ bàn, kể cả Thẩm Băng Thanh cũng đứng lại. Nhưng bọn họ ai ai cũng đều đứng thẳng lưng, đều không có ai xoay người. Uẩn Cảnh Huy không nói mà đứng lên, đi tới cánh cửa kéo Thẩm Băng Thanh đã ra khỏi cửa lại, sau đó thuận tay đóng sập cửa.



Uẩn Cảnh Huy quay đầu cầm từng chiếc thẻ cảnh sát lên, tự tay nhét vào trong túi áo bọn họ. Sau đó vỗ vỗ vai của bọn họ, về tới chỗ ngồi của mình, anh ta cười khổ nói:



- Thằng nhóc Đỗ Long này trơn nhẵn như cá chạch. Hắn làm mỗi người các cậu thành lũ đần độn rồi hả? Đỗ Long là người mà tôi không dễ dàng gì mới điều đến được quận Bạch Hoa. Cậu ta xảy ra chuyện chẳng lẽ tôi không tức giận sao? Nếu các cậu kích động như vậy, vậy tôi nói cho các cậu một bí mật. Nếu các cậu tiết lộ, thì chính là làm Đỗ Long uổng phí quá nhiều công sức, cho nên tin rằng các cậu giữ bí mật cho cậu ấy.



Tất cả mọi người đều dựng tai lên, Uẩn Cảnh Huy bắt đầu nói với mấy cái bóng, nói xong, mấy người đều không kìm được xoay người lại, phát ra đủ loại âm thanh kinh hỉ bất ngờ.



- Sự tình chính là như vậy, thằng nhóc đó tuy bị thương, nhưng cũng không có nghiêm trọng như các cậu nghĩ, thậm chí cũng không có phẫu thuật. Người đánh cậu ta đã bị áp giải về tổ chuyên án do Phó Cục trưởng Lục đích thân chỉ huy bắt đầu điều tra rồi. Bây giờ các cậu hài lòng chưa?



Sau khi Uẩn Cảnh Huy nói xong cầm ấm trà trước mặt lên rót một ly Thiết Quan Âm cho mình. Nói lâu như vậy, trà cũng nguội rồi.



- Hài lòng rồi...



Bọn Mạnh Hạo ngây ngốc trả lời.



Uẩn Cảnh Huy lại vỗ bàn cực mạnh, quát:




Nghe xong lời nói của Đỗ Long, Hoàng Kiệt Hào cũng chửi ầm lên. Thằng khốn đó quả thật còn độc ác vô sĩ hơn so với đặc vụ quân thống của nhà lao cặn bã Quốc Dân đảng.



Hai mắt của Thẩm Băng Thanh càng đỏ hơn như muốn bốc lửa đáng sợ, y khàn giọng nói:



- Là ai? Nó tên gì?



Đỗ Long nói:



- Nó tên Quý Ký Lương, hình như cũng là trung đội trưởng...



Thẩm Băng Thanh gật đầu, nói:



- Được, người này tôi nhớ rõ, cậu nghỉ ngơi cho khỏe. Anh Hoàng, tôi về trước đi làm.



Hoàng Kiệt Hào nhìn bóng dáng của Thẩm Băng Thanh, oán giận Đỗ Long nói:



- Cậu, cái này không phải hại cậu ta phạm sai lầm sao?



Đỗ Long cười nói:



- Yên tâm, cậu ta rất thông minh sẽ không phạm sai lầm.



Hoàng Kiệt Hào lo lắng nói:



- Không được, tôi phải đi cảnh cáo cậu ta.



Nói xong, Hoàng Kiệt Hào vội vàng đi, trong bệnh viện cuối cùng yên tĩnh trở lại.



Đỗ Long thở phào nhẹ nhõm, có chút mệt mỏi nhắm mắt lại nghỉ ngơi một tí, qua không biết bao lâu, cảnh báo trong lòng hắn chợt xuất hiện. Đỗ Long giật mình mở mắt ra, chỉ thấy khuôn mặt thân quen bất thình lình xuất hiện trước mặt hắn, không chớp mắt nhìn hắn…