Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 310 : Mày xấu! Tao cũng xấu!
Ngày đăng: 17:34 30/04/20
Dưới sự giám sát của Mạnh Hướng Đông, Đỗ Long đạp xe đi quay núi Bích Kê một vòng rộng, cuối cùng lại quay lại trước ngôi nhà hoang đã bị vứt bỏ.
Đỗ Long mệt bở hơi tai, nhưng hắn không dám chậm trễ một giây phút nào. Hắn vứt xe vào khóm trúc, vội vã nhảy qua bức tường bao đã đổ nát, đi vào cái sân nhỏ vô cùng hoang vắng.
Đêm khuya quay lại đây cảm giác hoàn toàn khác biệt. Một cảm giác u ám bủa lấy, trong đêm tối tiếng gió thổi, tiếng trúc cọ sát vào nhau ken két, giống như có vô số những con ma đang lởn vởn bay lượn xung quanh. Đi vào cái nơi quỷ quái này, Đỗ Long trong lòng cũng cảm thấy có chút rùng rợn, đổi lại ai đó nhát gan hơn thì không dám ở lại chỗ này thêm nửa giây nào nữa.
Tầng một của ngôi nhà hoang tàn, bụi bẩn và lộn xộn, Đỗ Long không muốn nói thêm gì nữa về đống hỗn loạn này. Mắt hắn nhìn về phía cánh cửa sổ ở tầng hai, rồi bước thật nhanh tiến về phía trước, sau đó hắn nhảy lên, hai chân đạp lên tường, hai tay bám lấy trèo lên cửa sổ tầng hai.
Cả tay và chân Đỗ Long đều dùng sức leo lên cửa sổ, đột nhiên một bóng đen từ trong phòng xông tới chỗ Đỗ Long. Đỗ Long hoảng sợ, vội vã giơ tay lên, cái bóng đen kia kêu meo meo bên tai Đỗ Long rồi bay đi. Thì ra là một con cú, nó tự nhiên sà xuống đất khiến Đỗ Long sợ toát cả mồ hôi.
Đỗ Long bò vào trong, vẫn chưa khỏi hoàn hồn thì tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Đỗ Long giật mình thon thót. Nhận điện thoại thì nghe thấy Mạnh Hướng Đông giọng đều đều nói:
- Cảnh sát Đỗ quả là có bản lãnh, hi vọng có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Đỗ Long kinh ngạc, hắn hét lên:
- Mạnh Hướng Đông, ông đang ở đâu? Bọn họ bây giờ đang ở đâu?
Mạnh Hướng Đông cười ha hả nói:
- Tôi ở ngay bên cạnh cậu, tôi vẫn trông chừng cậu từng bước một. Cảnh sát Đỗ, cậu cứ tiếp tục lên tầng bốn đi, phòng số hai bên cạnh cầu thang có người muốn gặp cậu đó, không cần tắt điện thoại, chờ tôi cho cậu chỉ thị mới.
Đỗ Long lên tầng bốn, tìm đến căn phòng thứ hai bên cạnh cầu thang, Đỗ Long đẩy cửa phòng khép hờ ra nhìn vào bên trong. Đúng lúc hắn cảm thấy có hơi người, thì trong phòng đột nhiên nghe thấy tiếng tách nhỏ, ánh đèn chói lóa sáng rực lên trong đêm tối khiến Đỗ Long cảm thấy lóa mắt không nhìn thấy cái gì.
Mạnh Hướng Đông nói xong thì nghe thấy tiếng thét kinh hãi của Bạch Nhạc tiên, Đỗ Long vội vã kêu lên:
- Dừng lại! Tên khốn kiếp này, tôi không cho phép ông làm hại đến cô ấy, tôi…tôi sẽ làm theo những gì ông muốn là được chứ gì.
Mạnh Hướng Đông đắc ý cười nói:
- Có thế mới được chứ, nhớ kỹ phải tỏ ra mạnh mẽ lên một chút, chăm sóc cô ấy hết sức nhé. Tôi vẫn ở đây giám sát cậu đó, nếu tôi không hài lòng thì bất cứ lúc nào tôi cũng bắt cậu làm lại lần thứ hai đó, hoặc là hủy bỏ giao kèo giữa hai chúng ta, tôi sẽ có giây phút hạnh phúc nhất bên cạnh con gái của bí thư Bạch, cho nên cậu nhất định phải làm cho thật một chút!
Đỗ Long dưới sự thúc giục của Mạnh Hướng Đông từ từ cởi quần áo, trong lòng hắn vô cùng phức tạp. Đường đường là một cảnh sát, dưới sự uy hiếp của phạm nhân hắn lại đi cưỡng hiếp một cô gái vô tội, hơn nữa lại có camera quay nữa…
Lúc Đỗ Long bị ép uống thuốc Mike và cởi hết quần áo lên giường, Lục Hồng Quảng đang nổi giận đùng đùng.
Đỗ Long mất tích, Mạnh Hồng Vĩ cũng mất tích, điện thoại của Đỗ Long thì ngoài vùng phủ sóng, hai thiết bị định vị GPS trên người anh ta và Mạnh Hồng Vĩ đều không bắt được tín hiệu. Mặc dù bọn họ đã tìm thấy xe của Đỗ Long, mọi người men theo con đường phía trước tìm kiếm, còn điều rất nhiều xe cảnh sát đứng chặn ở các con đường vòng phía trước.
Nhưng mà tìm kiếm gần một tiếng đồng hồ mà vẫn không tìm thấy Đỗ Long, cũng không tìm được Mạnh Hồng Vĩ, càng không tìm thấy Mạnh Hướng Đông, Bạch Nhạc Tiên và Nhạc Băng Phong. Năm con người to lớn tự nhiên bốc hơi trong nháy mắt, khiến Lục Hồng Quảng sốt ruột đứng ngồi không yên.
Điều làm cho ông ta lo sợ không yên chính là vừa rồi y nói chuyện điện thoại với bí thư Bạch. Lúc Bạch Tùng Tiết nghe thấy năm người đều mất tích không dấu vết, cũng không tức giận mà gằn từng tiếng nói:
- Nhất định phải dốc hết toàn bộ lực lượng tìm người, cho dù phải hi sinh Tiên Nhi, cũng phải bảo đảm an toàn cho Nhạc Băng Phong! Nếu Nhạc Băng Phong xảy ra chuyện gì, tôi sẽ hỏi tội một mình anh!
Lục Hồng Quảng trong lòng hoảng hốt, ông ta cũng đã ý thức được điều gì đó, bí thư Bạch đồng ý phóng thích Mạnh Hồng Vĩ không phải là muốn bảo vệ con gái mình, mà là để bảo vệ Nhạc Băng Phong! Lẽ nào Nhạc Băng Phong này còn có thân thế hơn cả con gái của bí thư đảng uy công an tỉnh sao? Lục Hồng Quảng cảm thấy trời đất như sắp sụp xuống…