Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 328 : Bạn gái thường vụ

Ngày đăng: 17:34 30/04/20


8h30 ngày lễ tình nhân, Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên ngồi trong nhà hàng Pizza Hut xếp hàng chờ gọi món.



- Không ngờ lại có nhiều người vô vị như anh thế này, ngày lễ tình nhân mà lại hẹn con gái tới chỗ này.



Bạch Nhạc Tiên hai tay chống mặt, nhìn Đỗ Long ngồi phía đối diện cười hì hì. Khó khăn lắm bọn họ mới đợi được chỗ ngồi.



Đỗ Long phản bác:



- Cái này chưa phải hẹn hò chứ? Sao em lại nhìn chằm chằm vào anh như thế? Em muốn nói gì với anh? Nhân lúc còn đang xếp hàng thì nói nhanh đi.



Bạch Nhạc Tiên bĩu môi nói:



- Hôm nay là ngày lễ tình nhân, anh có thể nói gì hay một chút được không?



Đỗ Long nói:



- Em không trách anh chứ? Nếu muốn thú vị thì chúng ta phải nói rõ ràng trước. Ngày hôm đó anh gặp bố em, hình như ông ấy biết gì đó nên đối với anh rất không khách khí.



Bạch Nhạc Tiên nói:



- Trách anh thì được tích sự gì? Lẽ nào giết anh hoặc thiến anh?



- Lúc ở trước mặt Bí thư Bạch em cũng nói như thế này sao?



Đỗ Long cười nói:



- Chẳng có chút khí chất của tiểu thư khuê các gì cả. Những gã đàn ông ưu tú muốn hẹn hò với em trông thấy bộ dạng này của em thì nhất định sẽ rất thất vọng.



Bạch Nhạc Tiên đĩnh đạc nói:



- Quen rồi, gặp hạng người như thế nào thì nói chuyện như thế ý. Đối với một tên lưu manh như anh thì em cơ bản chẳng cần phải giả tạo gì cả. Đừng có đánh trống lảng, tuy anh là tên lưu manh, tuy rằng anh đã ức hiếp em, nhưng...



Bạch Nhạc Tiên đột nhiên trở lên thẹn thùng, cô ngượng ngùng cúi đầu nũng nịu nói:



- Em...Em thích anh ức hiếp em...Đỗ Long, anh...có thể làm bạn trai của em không?



Đỗ Long gượng cười nói:
- Anh đi chết đi!



Bạch Nhạc Tiên cuối cùng cũng không nhịn nổi dùng túi xách của mình đánh Đỗ Long. Lúc Đỗ Long hậm hực thì cô lại ngượng ngùng nói:



- Ít nhất...cũng phải đi dạo phố cùng em đã rồi tính sau.



Khoảng cách giữa nam và nữ có khi xa tít như lạch trời không có khả năng vượt qua được. Nhưng cũng có khi lại như tấm màng giữ tươi trong suốt, chỉ cần nhẹ nhàng đâm một cái là rách ngay. Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên vốn dĩ không thể có bất kỳ khả năng gì, thế nhưng họ lại tới khách sạn năm sao Khách sạn Thúy Hồ thuê phòng thật...



Đỗ Long từ nhà tắm đi ra thì phát hiện căn phòng đã trở nên ấm áp như mùa xuân. Bạch Nhạc Tiên tắm trước nên đang nằm ngây người trên chiếc giường to rộng. Cô trông thấy Đỗ Long quấn khăn ngang lưng từ nhà tắm đi ra thì ánh mắt dừng lại trên người hắn. Cặp mắt của cô sáng lên tự nhiên, rồi không thể nào di chuyển ra chỗ khác được nữa.



Đỗ Long thấy thế thì cố ý làm mấy động tác điêu khắc như những vận động viên Rome cổ. Bạch Nhạc Tiên lại càng nhìn si mê hơn, Đỗ Long cười hì hì nói:



- Đừng có nhìn nữa, nhìn nữa lại chảy nước miếng giờ.



Đỗ Long nói rồi leo lên giường, Bạch Nhạc Tiên hơi bẽn lẽn thu ánh nhìn về rồi lôi từ trong chăn ra một cái túi nhỏ kín bưng hình vuông. Đỗ Long vừa trông thấy thì tiện tay ném thứ đồ đó vào thùng rác, Bạch Nhạc Tiên tức giận nói:



- Sao anh lại có thể...Nếu em có bầu thì biết phải làm sao?



Đỗ Long chui vào trong chăn, ôm lấy thân hình Bạch Nhạc Tiên rồi cợt nhả nói:



- Đừng lo, anh tự biết dè chừng. Không cần thiết phải đeo thứ đồ đó, nếu em mang thai thì anh sẽ chịu trách nhiệm.



Bạch Nhạc Tiên vẫn còn muốn chống cự, nhưng bờ môi của Đỗ Long đã đưa tới, Bạch Nhạc Tiên chỉ “ưm” được một tiếng rồi không nói gì nữa. Bàn tay của Đỗ Long vuốt ve thân thể cô một cách thuần thục, dường như hắn biết rõ tất cả những điểm nhạy cảm của Bạch Nhạc Tiên. Khẽ vuốt ve vài cái mà hai mắt Bạch Nhạc Tiên đã dại đi, rồi bắt đầu thở dốc. Hai quả nho trên hai ngọn núi tuyết trước ngực cô cũng biến thành hai quả anh đào.



- Có còn muốn biết giấc mơ của em có phải là thật hay giả không?



Đỗ Long đột nhiên vén chăn lên, gùi bên cạnh Bạch Nhạc Tiên. Vũ khí của hắn tự nhiên dựng ngược lên rồi hướng về phía Bạch Nhạc Tiên phát ra những tiếng kêu gọi không lời.



Bạch Nhạc Tiên nhớ lại ảo mộng mà cô đã mơ thấy vô số lần, trông thấy tình cảnh này cô hờn dỗi trừng mắt nhìn Đỗ Long một cái. Đỗ Long nhìn về phía cô nháy nháy mắt, Bạch Nhạc Tiên bất lực đành bò nửa người dậy, một tay nắm chặt thứ gốc rễ vạn năng kia rồi mở cái miệng nhỏ nhắn, từ từ hướng về phía nó...



- Hờ...



Đỗ Long rên lên một tiếng khoái cảm. Kỳ thực thì có một nửa khoái cảm là đến từ chính trong lòng hắn. Bởi vì người đang “thổi tiêu” trước mặt hắn là con gái Bí thư Đảng ủy Công an cơ mà.



“Bí thư Bạch, ông có nằm mơ cũng không ngờ được đâu nhỉ...” Đỗ Long cúi đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Nhạc Tiên vì những hoạt động từ cậu nhỏ của hắn mà chốc chốc lại biến hình thì trong lòng thầm vui sướng. Hắn bị điều đi một nơi xa xôi như vậy, nơi đó là khe núi hẻo lánh. Trong chuyện này Mã Quang Minh là nguyên nhân chính, nhưng chắc chắn Bí thư Đảng ủy Công an cũng góp phần “thêm dầu vào lửa” trong đó.