Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 335 : Anh đã bị bắt!
Ngày đăng: 17:34 30/04/20
Lý Tùng Lâm đau khổ cười nói:
- Quản lý? Đâu có đơn giản như vậy, cậu biết không? Người dân tộc Cảnh Pha ở thôn Nha Tử là đông nhất, dân tộc Thái thôn Mã Đề khá đông, mà người ở thôn Sa Câu đều là dân tộc Hồi, chính sách Dân tộc thiểu số đã trói buộc chúng tôi, về cơ bản là không có cách nào bắt họ.
Sau khi thở dài một tiếng, Lý Tùng Lâm tiếp tục nói:
- Những người còn lại trong thôn Bình Đầu tuy phần lớn là người Hán, nhưng một nửa người trong thôn họ lại là con cháu của bại binh Quốc Dân Đảng năm đó, từ trước tới giờ đều to gan lớn mật không chịu sự quản giáo.
- Nhiều cán bộ cơ sở xã Mãnh Tú đều là người được chọn từ 9 thôn dưới lên, trong đó số các bộ được chọn từ 4 thôn trên là nhiều nhất, những cảnh sát trong đồn ở xã Mãnh Tú về căn bản không thể triển khai công việc bình thường được
Lý Tùng Lâm thấy Đỗ Long mặt không hề biến sắc vẫn ăn uống ác liệt, ông ta tiếp tục nói:
- Sau khi Cao Thụy xảy ra chuyện không may, thành phố vì chuyện đó mà đã từng phái người xuống điều tra, kết quả làthất bại mà về. Trên thực tế mọi người đều nghi ngờ Cao Thụy là bị người dân thôn Mã Đề giết hại, tổ điều tra trong quá trình đi điều tra đã bị kiềm chế ở khắp nơi, về căn bản không thể nào triển khai được công việc. Dưới tình hình này làm sao có thể tìm được manh mối bắt hung thủ chứ?
Đỗ Long nói:
- Chẳng trách bọn chúng kiêu ngạo như vậy, hóa ra cán bộ của xã Mãnh Tú đều cùng một giuộc với bọn họ.
Lý Tùng Lâm nói:
- Cũng không hẳn như vậy, chính quyền thành phố Thụy Bảo cũng không hy vọng xã Mãnh Tú sẽ lại đi theo vết xe đổ năm đó, trở thành một nơi không thể quản lý, vì thế đã sắp xếp không ít các bộ bên ngoài vào xã Mãnh Tú. Chỉ có điều mấy địa phương kia đều có hoàn cảnh đặc thù, hơn thế mấy thôn đó đều có rất nhiều tiền, nhiều cán bộ từ nơi khác tới không kiềm chế được sự hấp dẫn của đồng tiền đã thông đồng với bọn họ cùng nhau làm bậy, vì thế mà bọn họ mới có thể tiếp tục phạm pháp. May mà vẫn còn không ít cán bộ đã chịu đựng được thử thách, ví dụ như Bí thư Đảng ủy xã Mãnh Tú Chung Lâm Hoa…
Lý Tùng Lâm thầm kêu gay go rồi, hôm nay ông ta đem khẩu súng lần trước Đỗ Long đã đưa giao trả lại cho hắn, không ngờ hắn lại xúc động như vậy, lại càng không ngờ hắn nhanh như vậy đã nổ súng cảnh cáo, hơn nữa còn là trong tình huống đơn độc như thế này mà lại nói ra những lời cứng rắn như vậy.
Sau khi đám người xung quanh bình tĩnh lại một chút thì đột nhiên lại náo động lên, Ngụy Khắc Hùng hét to:
- Chính là hắn, hắn đã cướp vợ tôi đi! Bắt lấy hắn. Chính quyền không trả lạ vợ cho tôi, chúng ta sẽ đánh gãy hai chân chó của hắn, kéo hắn đi diễu phố thị chúng ở thành phố Thụy Bảo!
Người dân thôn Nha Tử đều cười ồ lên. Đỗ Long dù bận nhưng vẫn ung dung đem súng nhét vào túi, khẽ mỉm cười với một thanh niên xông tới hắn trước tiên, người thanh niên kia ngây người một lúc. Nắm đấm của Đỗ Long đã luồn tới phía trước đấm vào mũi gã, tên thanh niên kêu thảm một tiếng rồi ngã lăn ra đất, mặt mày dĩ nhiên đã nở hoa, lại còn đụng ngã một đồng bọn phía sau.
- Người là ông đây đưa đi, có gan thì xông tới tôi này!
Đỗ Long hét lớn một tiếng, giống như hổ vào bầy dê xông vào trong đám người, những nơi đi qua người ngã ngựa đổ, hơn thế người bị hắn đánh ngã tạm thời đều không thể đứng dậy được, không bao lâu đã có hơn chục người nằm trên mặt đất, Đỗ Long đồng thời cũng xông tới trước mặt Ngụy Khắc Hùng.
Đỗ Long một phát đã tóm được cổ áo của Ngụy Khắc Hùng, giơ cao tay đè hắn ép sát lên tường. Đỗ Long lạnh lùng nhìn Ngụy Khắc Hùng nói:
- Ngụy Khắc Hùng, hôm qua tôi đã muốn bắt anh, anhhôm nay lại tự mình đến trước cửa. Anh liên quan đến việc lừa buôn người, giam giữ phi pháp, tổ chức gây rối phi pháp, đánh cảnh sát, gây nguy hại trị an xã hội. Tôi tuyên bố, anh đã bị bắt !
Hai người thôn Nha Tử lén lút tới phía sau lưng Đỗ Long, vung hai cây côn gỗ lên, đánh tới gáy Đỗ Long. Nếu là bị đánh thực sự thì Đỗ Long không chết cũng sẽ thành ngu ngốc.
Lý Tùng Lâm vừa kêu một tiếng “cẩn thận”, đã thấy Đỗ Long xoay người, Ngụy Khắc Hùng bị hắn giơ cao lên không trung, chẳng qua là từ thẳng đứng biến thành ngang thôi, vì thế hai cây côn gỗ kia đã mạnh liệt đánh vào lưng gã…