Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 351 : Lãi rồi
Ngày đăng: 17:34 30/04/20
-Cắt trúng rồi, lãi thật rồi.
Người vây xung quanh hò hét lên, ai cũng muốn chen chân lên xem cho rõ.
Chỉ thấy ở giữa nửa miếng đá trong tay Đỗ Long lộ ra màu xanh lấp lánh, màu xanh đậm mà không tươi, nhẹ nhàng như màu nước. Nhiều người hét lên:
-Thủy Chủng, cắt được Thủy Chủng Phỉ Thúy (http://www.aitaocui.com/feicui/xuangou/111.html).
-5000 tệ một khối, tôi ra giá 5000 một khối, bán cho tôi miếng đá kia, thế nào?
Bên cạnh có người nhướn lên hỏi.
-5000?
Mọi người nhìn người nọ với ánh mắt khinh bỉ. Không nói đến Phỉ thúy còn ẩn trong phiến đá kia là bao nhiêu, chỉ chừng này lộ ra đã ước chừng bằng ngón cái, loại Thủy Chủng Phỉ thúy này có giá trị mười ngàn tệ trở lên. Người kia ra giá thấp như thế, rõ ràng khi dễ người ta không có mắt nhìn hàng. Nhưng bên cạnh nhiều người lành nghề như vậy sao có thể để y vừa ý được?
-Hai mươi ngàn! Tôi ra mươi ngàn!
Lập tức có người ra giá cao gấp mấy lần.
-Tôi đã nói bán đâu?
Lời nói của Đỗ Long khiến mọi người im lặng.
Chỉ lại thấy Đỗ Long ngồi xổm xuống, trong tiếng thì thầm, tiếng máy cắt lại vang lên. Mọi người xung quanh không ngừng phát ra tiếng hô hét. Không phải hô vì cắt đến màu xanh, mà là sợ Đỗ Long cắt hỏng miếng đá đi.
Đỗ Long cắt mấy dao kia tương đối có chừng mực. Sau khi cắt xong hắn dùng nước dội cho đá vụn ở ngoài Phỉ thúy trôi đi, trong tay còn lại chính là miếng Phỉ thúy thô xanh biếc.
-Dùng dao rất tốt!
Có người tán thưởng. Bác trai bên cạnh cũng gật gật đầu khen ngợi, nói:
-Chàng trai này có thể cho mượn miếng Phỉ thúy ngắm một chút không?
Đỗ Long đưa Phỉ thúy cho bác trai, hỏi:
Thẩm Băng Thanh hoài nghi nói:
-Anh chỉ đọc qua vài cuốn sách có thể đoán bên trong có Phỉ thúy. Xem ra anh chỉ cần mỗi tháng đến mua mấy khối đá, chẳng bao lâu sẽ thành tỷ phú.
Đỗ Long cười nói:
-Tôi mua đá chỉ là thú vui một chốc thôi, cũng không muốn tốn nhiều tinh lực cho chuyện này. Trên thực tế tôi đã sớm là tỷ phú rồi, anh quên sao? Cổ phần của anh cũng nhanh chóng hơn 500 ngàn rồi, không dùng đến nửa năm anh cũng là triệu phú rồi, nên chuẩn bị mua nhà cưới vợ đi thôi.
Nhắc tới cổ phần của mình, Thẩm Băng Thanh trên mặt cũng lộ ra vui vẻ tươi cười, nói:
-Tôi còn chán không chơi lâu rồi. Sau vài năm thành tỷ phú hãy lo chuyện này, tạm thời tôi ăn bám anh. Anh không trách tôi quấy nhiễu hạnh phúc của anh chứ?
Đỗ Long cười nói:
-Chỉ cần anh biết đúng lúc rời bỏ, tôi cùng không để ý đến chuyện kẻ hầu đi bên cạnh... Ổ, nói nhầm, là quản gia, quản gia...
Thẩm Băng Thanh đánh hụt một quyền, Đỗ Long sớm cười chạy đi, lúc Thẩm Băng Thanh tìm được hắn, lại thấy hắn đến trước một quán cược thạch, muốn cướp đi món bảo bối của cửa hàng nhà người ta.
Đỗ Long dạo bên ngoài phố một vòng, mua hơn mười khối đá, tiêu không đến mười ngàn tệ. Sau đó hắn lại mua máy cắt kim loại và máy đánh bóng, đang tính trở về dần dần chơi với mấy phiến đá đó.
Thẩm Băng Thanh cũng mua ít đồ kỷ niệm, ví như gấm, túi thơm, vân vân, gã nói muốn treo lên màn làm trang sức. Thẩm Băng Thanh còn mua thêm khuyên tai ngọc. Đỗ Long khuyên gã đừng mua, chờ Đỗ Long giải ra Phỉ thúy sẽ cho gã một khối đẹp, ra hiệu kim hoàn người ta làm cho, cam đoan hàng thật giá trị thật, vừa đẹp vừa rẻ, so với mua ở đây lời hơn nhiều.
Thẩm Băng Thanh nghe Đỗ Long đề xuất, hai người thuê một xe ba bánh, chở mấy thứ lớn như máy cắt kim loại, trở về nhà khách đã thuê phòng.
-Tối qua không phải anh nói với Lão Tông là không có hứng thú với cược thạch đấy sao? Hôm nay lại mua một lúc nhiều như vậy?
Thẩm Băng Thanh đột nhiên nhớ tới hôm qua khi bọn họ thu được khối nguyên thạch. Đúng là lúc ấy Đỗ Long giống như là không hề có hứng thú với khối nguyên thạch ấy. Hôm nay đột nhiên thay đổi, không khỏi khơi dậy lòng hiếu kỳ của gã
Đỗ Long nói:
-Hòn đá kia là vật rất quý, có thể nhìn ra không ít màu xanh, giá trị tương đối cao. Đó là tang vật thu được, sao có thể tùy tiện lấy làm của riêng? Tông Lập Phong người này anh phải cần thận. Anh ta trước sau trong ngoài không nhất quán, không thể nào không biết hòn đá kia rất giá trị. Đêm qua có thể là đang thăm dò tôi, chúng ta cũng không thể để anh ta nắm được nhược điểm.
Trên trời đột nhiên rớt xuống mấy hạt mưa. Đỗ Long ngửa mặt lên nhìn, chỉ thấy đám mây đen lớn kéo từ phía nam lại, không trung rất nhanh đã trùm kín mây đen, đổ mưa to tầm tã...