Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 367 : Tâm lý chiến
Ngày đăng: 17:34 30/04/20
- Đáng đời, ai bảo bọn họ ngu như vậy.
Thạch Chiêm Ngọc thanh niên của thôn Sa Câu khinh thường nói, sau đó gã đột nhiên tỉnh lại, vội nói với Bạch Trung Hành:
- Anh Trung Hành, tôi không phải là nói anh, bọn họ cũng quá ngu, để cho một phụ nữ đem theo năm khẩu súng, đích xác là nhiều hơn một chút...
Bạch Trung Hành hừ một tiếng, nói:
- Bất kể như thế nào, chiêu này là không thể dùng, chúng ta chỉ còn lại hai con đường. Đầu tiên, đem súng tìm đến một ông chủ quen thuộc bảo ông ta tạm thời giữ lấy, qua mấy ngày chúng ta lại tới lấy.
Một thanh niên khác vội nói:
- Không được! Khẩu Desert Eagle của tôi không thể cho người khác đụng vào.
- Một khẩu Desert Eagle mà thôi, xem cậu cái đức tính...
Bạch Trung Hành khinh thường nói. Nhưng người kia chính là không chịu để cho khẩu súng yêu quý của mình rời khỏi mình, ngay cả tạm thời đem giấu súng đi cũng không chịu.
Bạch Trung Hành nói:
- Được rồi, còn có một cách chính là đem súng tập trung đưa cho hai người, bọn họ trèo tường rời khỏi xã Mãnh Tú. Chúng ta lái xe máy đợi ở phía trước, xe máy của bọn họ tạm thời gửi lại quán rượu Uyên Ương Đao đi.
Thời gian đã đến mười giờ, Đỗ Long bọn hắn lại thu được mấy khẩu súng. Chính ở lúc này, Phạm Cát Căn đột nhiên nói:
- Đồn trưởng, có người của thôn Sa Câu tới.
Đỗ Long nghe thấy tiếng nhìn lại, chỉ thấy mấy người trẻ tuổi lái xe máy phóng nhanh tới. Lúc đến lượt bọn chúng Đỗ Long tự mình đi lên trước, thấy bọn chúng hai tay trống trơn, hộp đựng đồ của xe máy cũng trống trơn. Đỗ Long cười nói:
- Vất vả lắm mới đi chợ một lần, các anh sao không mua đồ gì à?
Lời nói của Đỗ Long khiến cho Đa Ôn Hãn nghe xong sửng sốt:
- Tên ranh này cho rằng mình là người như thế nào chứ? Lại có thể nói với mình loại lời này? Nhưng mà....dường như cũng có chút đạo lý.
Đa Ôn Hãn sau khi sửng sốt nói với Đỗ Long:
- Cảm ơn lời nhắc nhở của Đồn trưởng Đỗ, tôi quay về sẽ suy nghĩ thật kỹ.
Đa Ôn Hãn bọn họ đi chưa bao xa, em trai của Đa Ôn Hãn lại gần y hỏi:
- Anh, cảnh sát kia nói với anh cái gì?
Đa Ôn Hãn do dự một lúc. Thụy Bảo Lai bạn tốt của gã nói:
- Cảnh sát ngu ngốc kia khuyên anh cậu sửa ác theo thiện, lúc đó tôi thật sự muốn cho hắn một cái bạt tai.
Đa Ôn Hãn trầm giọng nói:
- Bảo Lai, cậu hi vọng con trai của cậu sau này tiếp tục làm công việc buôn lậu thuốc phiện sao?
Vợ của Thụy Bảo Lai đã sinh cho gã một đứa con trai, gã vẻ mặt hạnh phúc nói:
- Sao như vậy được, tớ hi vọng con trai tớ cố gắng đi học, thi lên đại học, trở thành Chủ tịch của một công ty lớn...
Đa Ôn Hãn nói:
- Không phải vậy sao? Đồn trưởng Đỗ cũng nói như vậy. Tôi cảm nhận được ra, lời của hắn là phát ra từ trong lòng.