Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 431 : Mỹ nữ giải thạch!

Ngày đăng: 17:35 30/04/20


Lần trước giải thạch là do Đỗ Long cải trang thành Thẩm Băng Thanh, nhưng hiện giờ nhân vật nữ chính – Thẩm Băng Thanh lại lần đầu tiên tự tay giải thạch. Cái trò chơi đổ thạch này chính là một đao lên thiên đường, một đao xuống địa ngục, sự căng thẳng của Thẩm Băng Thanh là hoàn toàn có lý.



Thẩm Băng Thanh chần chừ một chút, cuối cùng vẫn căn cứ theo vị trí mà Đỗ Long đã dặn dò trước đó, nhắm thẳng một dao chuẩn xác. Nhắt dao này cắt rất sạch sẽ, gọn gàng, mọi người bên cạnh đều đứng lên ủng hộ, bởi cô gái tự tay giải thạch quả thật rất hiếm thấy, huống hồ lại là một cô gái xinh đẹp như vậy, xem cô giải thạch cũng là một loại hưởng thụ, đáng tiếc là thời gian quá ngắn. Sức mạnh của tay cô thật sự không nhỏ, không ngờ lại có thể cắt khối nguyên liệu thô kia thành một một mặt phẳng nhẹ nhàng như vậy.



Có người tinh mắt, lập tức kêu to lên:



- Lời rồi! Lời to rồi! Mọi người xem, miệng vết cắt có màu xanh rồi!



Đỗ Long đã biết kết quả, hắn vốn không có động tĩnh gì. Thẩm Băng Thanh sau khi nhìn rõ một màu xanh đậm lộ ra từ giữa vết cắt, anh ta hưng phấn quay đầu nhìn về phía Đỗ Long, reo hò nói:



- Lời rồi, thật sự lời rồi!



Đỗ Long khẽ mỉm cười, nói:



- Tiếp tục cắt!



Thẩm Băng Thanh càng tăng thêm tự tin, lúc anh ta muốn tiếp tục cắt cho xong tảng đá thì Vương Hằng Sinh lại nói:



- Cô gái, cô chậm lại một chút, để tôi xem trước một cái.



Thẩm Băng Thanh ngừng tay. Vương Hằng Sinh cẩn thận xem vết cắt, nói:



- Không nên cắt tiếp nữa, màu xanh xuyên qua rất sâu, nếu còn cắt tiếp sẽ làm hỏng ngọc thạch, nên mài từ từ thì hơn.



Niềm tin của Thẩm Băng Thanh đối với Đỗ Long gần như là mù quáng, y cười hì hì nói:



- Khối nguyên liệu thô này chúng tôi chỉ mất 50.000€ mua về, cho dù có cắt hỏng một chút cũng không nghiêm trọng lắm. Tổng giám đốc Triệu, khối nguyên liệu thô kia định giá 100.000€, vậy khối nguyên liệu này của chúng tôi đương nhiên cũng cần có một cái giá chính xác mới có thể tính ra được tổng giá trị cuối cùng.



Vương Hằng Sinh lắc đầu nói:



- Những người trẻ tuổi như các cô các cậu này thật là… vậy cô cắt từ đây ra xem xem.
- May mà có Băng Thanh, vận may của cô ấy thật là tốt.



Lý Cương cười ha hả, cũng không vạch trần. Chỉ thấy bên phía Triệu Ngọc Hoa đem “Tiêu Vương” ngày hôm nay đặt lên máy giải thạch, Triệu Ngọc Hoa muốn dùng khối nguyên liệu thô này để lấy lại thể diện. Nhưng Vương Hằng Sinh nghe nói khối nguyên liệu thô này mua về với giá hơn 5.000.000€ thì ông ta liền âm thầm lắc đầu.



Đây cũng là một khối đá Hậu Giang, đều là vật cá cược. Có thể thấy khối đá này da rất mỏng, khắp bề mặt phủ một lớp màu xanh lốm đốm, tính may rủi rất cao. Nếu hoàn toàn là màu xanh thì có thể phát tài rồi, vì thế rất nhiều người tham gia đấu thầu, giá trúng thầu cuối cùng không ngờ lại bị đầu cơ lên đến hơn 5.000.000€.



Chẳng qua nếu xem kỹ mặt ngoài của khối đá kia thì sẽ phát hiện thấy rất nhiều vết nứt nhỏ. Đổ thạch không sợ nứt lớn, chỉ sợ những đường nút li ti. Nếu không có những vết nứt li ti, căn cứ vào sự biểu hiện của khối nguyên liệu thô này, có thể mài sơ qua rồi đặt vào khu ám tiêu, làm tốt có thể bán ra với giá hơn một trăm triệu €.



Theo ý kiến của Vương Hằng Sinh, khối đá này vốn không nên đánh cược. Nếu thật sự phải đánh cược thì giá tối đa là khoảng 2.000.000€. Suy cho cùng khối đá kia khá lớn, nếu khe nứt không sâu như vậy thì vẫn có cơ hội kiếm lời lớn.



Đỗ Long biết rõ tình hình của khối đá kia, trong lòng hắn thầm cười khẩy. Tập đoàn Thiên Nguyên tuy rất hùng mạnh, nhưng hơn năm mươi triệu thoáng một cái trôi theo dòng nước, chỉ sợ cũng không phải là chuyện dễ chấp nhận như vậy. Tên nhóc Triệu Ngọc Hoa lần này xui xẻo rồi.



Lý Cương phát hiện vẻ cười khẩy bên khóe miệng của Đỗ Long, y vội vàng hỏi:



- Anh Chu, anh cảm thấy khối đá này thế nào?



Đỗ Long lạnh lùng nói:



- Miệng cọp gan thỏ, không đáng giá một xu.



Thẩm Băng Thanh lập tức nói:



- Đúng vậy, khối đá này giống như mấy tên con ông cháu cha, chỉ được cái miệng cọp gan thỏ, còn cái gì cũng không được, vậy mà còn tự cho mình là giỏi.



Giọng nói của Thẩm Băng Thanh hơn lớn một chút, xuyên thẳng vào lỗ tai Triệu Ngọc Hoa. Trong lòng Triệu Ngọc Hoa rất tức giận, thầm nghĩ đợi chút nữa ông mở ra mấy chục kilogram màu xanh Đế Vương Lục để các người ghen tị mà chết! Miệng gã lại nói:



- Sư phụ Trương, các người nghiên cứu xong chưa, mau cắt ra đi.



Vương Hằng Sinh có ý kiến với Triệu Vương Hoa, quyết định không quan tâm tới chuyện Triệu Ngọc Hoa nữa, cho nên ông lẳng lặng đứng một bên. Sư phụ Trương và sư phụ Lưu đều là những bậc thầy dày dạn kinh nghiệm, bọn họ suy tính rất lâu, cuối cùng quyết định cắt một dao từ giữa đem khối nguyên liệu thô xẻ làm hai khúc.