Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 436 : Liên tiếp lừa người
Ngày đăng: 17:35 30/04/20
Triệu Ngọc Hoa thực sự không nhớ nổi người trước mặt là ai, nhưng nửa tháng trước đúng là gã có đi Đài Bắc, hơn nữa thực sự cũng đi ăn chơi trụy lạc. Mà người này lại có thể nói ra được, ắt hẳn y cũng đã ở đó. Trong lòng Triệu Ngọc Hoa thầm kêu khổ, vội vàng quay lại nói với Tô Linh Vân:
- Tiểu vân, em đừng nghe anh ta nói bậy, anh vốn không quen biết anh ta.
Tô Linh Vân đối với Triệu Ngọc Hoa có thể nói là hiểu rõ đến tận gốc rễ, thấy bộ dạng này của gã liền biết gã có tật giật mình. Tô Linh Vân hừ lạnh một tiếng nói:
- Anh gấp cái gì? Tôi sẽ không tố cáo với bác Triệu, cũng không can thiệp vào đời tư cá nhân của anh. Nếu các người đã là bạn hữu lâu năm gặp lại, vậy các người đi nhà hàng mà từ từ nói chuyện, đừng có ở trước mặt làm tôi chướng mắt.
- Tiểu Vân, em hiểu lầm rồi… anh thật sự….
Triệu Ngọc Hoa khổ sở giải thích với Tô Linh Vân, Lý Văn Quân thấy thể hết sức ngạc nhiên nói:
- Ặc… Triệu thiếu gia… thật xin lỗi, tôi nhận nhầm người rồi, thật xin lỗi, Triệu thiếu gia… tôi xin đi trước !
Lý Văn Quân đổi giọng khá gượng gạo, trên mặt anh ta còn không nhịn nổi cười, trong lòng Lý Văn Quân thầm kêu hỏng bét. Trong khi ở nơi này hỗn loạn thì Đỗ Long sớm đã mang con dấu mình nhận được lặng yên không tiếng động giao cho Hạ Hồng Quân.
Sau khi Lý Văn Quân hoàn thành nhiệm vụ liền lập tức cũng Hạ Hồng Quân chuồn mất. Triệu Ngọc Hoa đau khổ khuyên nhưng không thể lay chuyển Tô Linh Vân. Trên thực tế, Tô Linh Vân vốn không có chút cảm giác nào đối với Triệu Ngọc Hoa, việc của Triệu Ngọc Hoa cô không hề quan tâm. Chẳng qua cô muốn mượn chuyện này để vạch rõ ranh giới giữa hai người, khiến Triệu Ngọc Hoa cách xa cô một chút mà thôi.
Sau khi đem con dấu đưa cho Hạ Hồng Quân, Đỗ Long cũng cảm thấy thoải mái hơn, hắn không hề để tâm tới mấy người đang theo sát mình. Mỗi khi nhìn thấy khối nguyên liệu vừa ý nào hắn lại dùng laptop ghi lại, đương nhiên là hắn dùng ngôn ngữ mật rồi. Bọn người Lý Cương cho dù có nhìn thấy hắn ghi chép thì cũng không hiểu cuối cùng là hắn viết dãy số nào.
Hôm nay Chu Dịch Thăng đột nhiên lại biến mất, Thẩm Băng Thanh lại lén lút liếc mắt nhìn mã số 8019, hành động này khiến Triệu Ngọc Hoa sinh lòng nghi ngờ, tiến lên hỏi biết được Chu Dịch Thăng đã trở về công ty. Trong ngôn ngữ của Lâm Nhã Hân dường như có chút gì đó quẫn bách. Trái ngược với tập đoàn Thiên Nguyên với số tài sản lớn như vậy, bọn họ thật sự quá tầm thường.
Ngay trong khi Triệu Ngọc Hoa đang âm thầm suy đoán nguyên nhân rốt cuộc tại sao Chu Dịch Thăng lại đột nhiên rời đi thì Lý Văn Quân lại đột nhiên xuất hiện trước mặt gã, nhỏ giọng nói:
- Triệu thiếu gia, cậu nhìn trúng mã số 8019 phải không? Khối nguyên liệu thô Thủy Tinh Chủng cao cấp lớn như vậy, bên trong rất có khả năng có Đế Vương Lục. Cho dù chỉ có một phần mười Thủy Tinh Chung cao cấp thì thu hồi vốn cũng không thành vấn đề. Nhưng một khối nguyên liệu lớn như vậy, người cạnh tranh lại rất đông, tiểu đệ chắc sẽ không lấy được. Triệu thiếu gia nếu đã có nhã hứng, chúng ta có thể liên kết vài người cùng nhau mua nó, không biết ý Triệu thiếu gia thế nào?
Triệu Ngọc Hoa buồn bực nói:
- Cậu là ai, tôi dựa vào cái gì mà tin cậu chứ?
Lý Văn Quân cười nói:
- Triệu thiếu gia đúng là quý nhân hay quên chuyện, tiểu đệ họ Trần, cha tôi mở một công ty đá quý kinh doanh bên Singapore.
Trong lòng Triệu Ngọc Hoa thầm rung động, sực nhớ lại một người, gã nói:
- Hóa ra là Trần thiếu gia, Trần thiếu gia chẳng lẽ đã nhìn trúng khối nguyên liệu thô kia? Nhưng thật ra tôi cảm thấy khối nguyên liệu đó rất nguy hiểm…