Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 474 : Nhận lệnh bí mật
Ngày đăng: 17:36 30/04/20
Hai viên cảnh sát chìm kia giữa đường tỉnh lại, thấy thế kêu lớn lên:
- Các anh bắt nhầm người rồi, chúng tôi cũng là cảnh sát.
Một cảnh sát trẻ tuổi tát một cái, mắng:
- Con bà mày, sinh ra loại tạp chủng như mày, mày ** lại dám giả mạo cảnh sát! Xem ông nội không đánh chết mày.
- Trở về lại thu thập bọn chúng, bị người ngoài xem được không dễ làm.
Lý Triều Huy quay đầu lại nói.
Viên cảnh sát chìm nhìn thấy Lý Triều Huy tựa như nhìn thấy cha mẹ chết đi đã nhiều năm, bọn họ kích động kêu lên:
- Lão Lý! Là tôi đây! Chúng ta mấy ngày trước còn cùng uống rượu qua, tôi là Trần Thanh Minh, y là Lý Nhật Duệ.
- Cái gì? Ngươi là Trần Thanh Minh?
Lý Triều Huy kinh ngạc nhìn lại một lúc, mất một lúc y mới nhận ra được hai người mặt mũi bầm dập. Lý Triều Huy vội vàng bảo người mở còng cho bọn họ, kinh ngạc hỏi:
- Các anh...sao làm thành bộ dạng như thế này?
Trần Thanh Minh và Lý Dật Duệ cũng bất chấp đây là trên đường cái, bọn họ nước mắt nước mũi kể lại những chuyện đã phát sinh qua. Lý Triều Huy sau khi nghe xong vừa kinh ngạc vừa cảm thấy có chút buồn cười. Cuối cùng khi Trần Thanh Minh xin bọn họ quay lại bắt Đỗ Long, Lý Triều Huy nói:
- Điều này...không ổn..
- Sao không ổn?
Trần Thanh Minh bi phẫn nói:
Đỗ Long nói:
- Manh mối ngược lại không ít, vấn đề ở chỗ ngài có thể viết một tờ giấy khám xét hay không. Trong căn biệt thự của Thạch Vũ Hiên khẳng định có rất nhiều chứng cớ, có thể chứng minh bọn chúng từng bắt cóc Cổ Ngọc Vân tới chỗ đó đồng thời thực hiện giam cầm phi pháp và ngược đãi kéo dài ba ngày.
Muốn viết giấy khám xét, phải đầy đủ chứng cớ mới được. Cậu biết đó, chú của Thạch Vũ Hiên tôi có thể mặc kệ, nhưng dì nhỏ của gã...Cô ta vẫn là lãnh đạo tôn kính của tôi, cũng là bạn bè quan hệ rất tốt. Chí ít cậu phải cho tôi đầy đủ lý do có thể thuyết phục cô ta...tôi mới có thể viết giấy khám xét cho cậu.
Đỗ Long nói:
- Tôi hiểu rồi, Cục trưởng Lý, ý của ngài là để cho tôi tiếp tục điều tra vụ án Cổ Ngọc Vân bị bắt sao?
Lý Tùng Lâm nói:
- Chính xác, nhưng mà cậu tốt nhất là âm thầm điều tra, tôi không hi vọng bị Bí thư Thành ủy hiểu nhầm...
Sau khi gác điện thoại Đỗ Long tiếp tục tính toán, hắn nên làm như thế nào mới có thể dùng tài nguyên có trong tay thu được lợi ích lớn nhất?
Không lâu sau lái xe Giang Văn của Lý Tùng Lâm đầu đầy sương đi tới khách sạn, Đỗ Long đem hai cây súng lục giao cho y. Còn về thẻ công tác, Đỗ Long sớm vứt vào trong bồn cầu xả nước đi rồi, còn còng tay và mấy thứ, Đỗ Long dự định lưu lại chính mình dùng.
Mặt trời lên cao, Đỗ Long gọi điện thoại cho Tần Tuấn, nói cho y biết mình trong thời gian ngắn không thể quay về xã Mãnh Tú, để cho y chủ trì đại cục. Sau đó lại gọi điện thoại cho Thẩm Băng Thanh, bảo y ở lại xã Mãnh Tú cố gắng làm việc, luyện tập. Cuối cùng Đỗ Long gọi điện cho Hạ Hồng Quân, bảo y lập tức phái Lý Văn Quân mang theo một ít trang bị lại đây. Sau khi đợi y sắp xếp xong công tác bảo vệ Lâm Nhã Hân cũng tốt nhất nhanh chóng tới thành phố Thụy Bảo.
Hạ Hồng Quân nghe nói có việc hay để làm, y bèn sảng khoái đáp ứng nhanh chóng tới. Mà Lý Văn Quân sẽ mang theo đồ lập tức lên đường.
Đỗ Long lại gọi điện cho Lâm Nhã Hân, xác nhận sự an toàn của cô. Sau khi sắp xếp xong xuôi, Đỗ Long lại gọi điện thoại cho Nhạc Băng Phong, bảo cô ta gửi qua cho mình phần mềm có thể tăng tính bảo mật cho điện thọai động. Các nhà mạng kỳ thực có loại phục vụ này, nhưng Đỗ Long không muốn lưu lại bất cứ tung tích gì ở nhà mạng. Nếu di động của mình cài phần mềm có thể giải quyết được thì không thể tốt hơn.
Nhạc Băng Phong cười nói:
- Anh lại muốn làm chuyện gì xấu sao? Tự mình cài phần mềm ngụy trang số là chuyện không thể. Tôi cho anh một số điện thoại, anh ở đằng sau số điện thoại trực tiếp gọi đi, ở di động đối phương hiển thị ra chính là một dãy số sao, mà nhà mạng cũng không cách nào tra. Vấn đề ở chỗ gọi như vậy cần trả phí điện thoại quốc tế đường dài, hơn nữa còn trả gấp đôi, anh tự mình xem rồi làm.