Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 49 : Chén Rượu Xóa Thù Hận
Ngày đăng: 17:30 30/04/20
Lúc Đỗ Long bước vào phòng riêng mà Hoàng Kiệt Hào đặt trước trong quán món cay Tứ Xuyên thì lúc này vẫn chưa có ai tới, hắn cảm thấy buồn chán nên lấy điện thoại di động ra xem lại file phục chế từ Thâm Ngọc Khiết. Mặc dù nhân phẩm của Thẩm Ngọc Khiết không tốt, nhưng gã vẫn là người có chút bản lĩnh, phần tổng kết công tác của gã viết rất tỉ mỉ, bên trong có không ít phân tích của từng trường hợp. Đỗ Long xem qua thi cảm thấy rất mới mẻ, từ trong đó có thể học được không ít thứ hay ho. Dù sao hắn cũng chỉ là sinh viên chuyên khoa, có rất nhiều thứ mà ở trường cảnh sát không thẻ dạy được.
Vài phút sau, Hoàng Kiệt Hào dẫn theo mọi người tới. Ngụy Hưng Bang, Mạnh Hạo, Lưu Vĩnh An, Triệu Vũ Uy, Thẩm Băng Thanh cũng đều có mặt, còn có cả hai cánh sát hình sự trước đây Đỗ Long chưa từng gặp qua. Sau khi Hoàng Kiệt Hào giới thiệu mọi người với nhau, Đỗ Long cười nói:
- Sếp Hoàng, cấp dưới của anh đến tột cũng là có bao nhiêu người thế, đội phó Thẩm hôm nay sao lại không thấy bóng dáng? Chẳng lẽ trong đội có nhiệm vụ sao?
Hoàng Kiệt Hào cười nói:
- Trung đội cánh sát hình sự quận Tây Sơn chúng tôi cũng không có nhiều người lắm. Hôm nay, ngoại trừ đội phó Thẩm ra thì tất cả đều có mặt ở đây rồi, thế này cũng là may lắm rồi đó, hai vụ án vừa rồi đều khá phiền toái, nhưng không ngờ lại có thể phá nhanh gọn đến vậy. Vì thế nên hiện giờ mọi người mới có cơ hội cùng nhau ngồi ăn cơm và nói chuyện phiếm ở chỗ này đấy. Thẩm Băng Thanh, cậu gọi điện cho anh cậu đi? hỏi xem thân thể cậu ta thế nào rồi?
- Đã khá hơn một chút rồi, cám ơn đội trường đã quan tâm.
Thẩm Băng Thanh vừa nói chuyện vừa liếc nhìn Đỗ Long một cái, trong lòng hoài nghi chính Đỗ Long đã làm cho anh trai y trở nên tiêu tụy nhiều như vậy trong một đêm.
Sau khi mọi người đến đông đủ, thức ăn liền không ngùng được dọn lên, mọi người bắt đầu ăn. Đỗ Long cố tình muốn chỉnh Thẩm Băng Thanh, vì thế hấn nháy mắt ra hiệu với Mạnh Hạo. Mạnh Hạo hiểu ý gật đầu, nâng ly lên cười nói:
- Thấm Băng Thanh, hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi làm ở đội cảnh sát chúng ta, biểu hiện không tệ chút nào, hơn nữa còn lập nên công trạng lớn như vậy, tôi xem trọng cậu, dzô cái, chúng ta cạn một ly!
Thẩm Băng Thanh nâng chén đứng lên, cười nói:
- Một ly này hẳn là tôi phải mời mọi người mới đúng, Mạnh Hạo nói không sai, hôm nay là ngày đầu tiên tôi gia nhập trung đội, cái gì cũng không biết, ít nhiều được mọi người hỗ trợ nên cuối cùng cũng không gây ra sai lầm. Thế nhưng việc tóm được hung thủ hay những thử khác đều không liên quan gì tới tôi, tôi chỉ là may mắn gặp dịp mà thôi, côna lao là của tất cả mọi người, nâng ly nào, tôi mời mọi người một ly!
- Thì ra là thế, Diệp Quang Điền này thật đúng là nghiệp chướng mà!
Mạnh Hạo cười nói:
- Đỗ Long, đừng nhắc tới gã đó nữa, nói về cậu đi, tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên đấy, cậu học hóa trang ở đâu thế? Nhẹ nhàng biến một đại nam nhân thành mỹ nữ, tiểu tử cậu chạy đi làm cảnh sát đúng là thua thiệt!
Đỗ Long cười nói:
- Hồi học đại học trước kia luyện ra được từ hiệp hội sân khấu đấy, lúc đó chẳng qua vì muốn ngắm những mỹ nữ một chút, không ngờ hôm nay lại có thể áp dụng nó để lập công, thật ra cũng nhờ dáng người Thâm Băng Thanh khá thanh tú, chứ nếu đổi lại là anh Mạnh anh thì không được.
Mạnh Hạo giơ ngón tay cái với Đỗ Long, cười nói:
- Bất kể thế nào thi hành động bắt giữ hôm nay có thể thành công mỹ mãn đều là dựa vào mọi người, bằng không chúng ta chỉ có thể cưỡng chế bắt giữ, bởi vì những chứng cứ mà chúng ta nắm được lúc đó đều không thể trực tiếp buộc tội hắn là hung thủ.
Đỗ Long cười nói:
- May mắn mà thôi, ha ha...
- Dù có may mắn đi chăng nữa thi cũng phải dựa vào thực lực mới có thể thành công. Đỗ Long, cố gắng cho tốt, Trần Bác Hùng của trung đội hình sự khu Nam Cương rất coi trọng cậu đấy. Anh ta nói muốn điều cậu về đội số hai của bọn họ, đây chăng qua là tạm thời, sớm hay muộn thì anh ta cũng sẽ điều cậu về đội số một, chi có một điều đáng tiếc chính là... cậu sẽ không do tôi quản lý, ha ha...