Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 499 : Hổ sơn hành
Ngày đăng: 17:36 30/04/20
Triệu Ngọc Hoa ngồi buồn thiu dưới lầu một của trung tâm giải trí để uống rượu, có mấy cô bé lại gần muốn kiếm thêm một khoản thu nhập nhưng đều bị gã đuổi đi. So với Tô Linh Vân thì những người phụ nữ này quả thực chính là quá xấu xí, lúc bình thường Triệu Ngọc Hoa có lẽ còn có chút hứng thú, nhưng hôm nay gã hoàn toàn không có tâm tình để chơi bời gái gú.
Một tên vệ sĩ của gã đi tới, nói với gã:
- Ông chủ, tôi đã tìm được một người, hắn nói hắn chính là đại ca của đám du côn ở gần đây, xem ra cũng có chút thực lực.
Đó là một người đàn ông cao lớn khôi ngô, tên này nhếch miệng cười ha ha nói:
- Cậu chủ xem như tìm đúng người rồi, đừng nói chỉ là một cảnh sát nho nhỏ, chỉ cần trả đủ tiền thì ngay cả chủ tịch quận chúng tôi cũng dám chụp bao bố rồi đánh cho chết khiếp!
Triệu Ngọc Hoa thấy bộ dạng của người nọ, tinh thần đang hậm hực không khỏi chấn động, gã cầm lấy di động, mở ra một tấm hình, sau đó nói với người kia:
- Chính là tên khốn này, hiện tại hắn đang ở lầu trên. Bọn mày nghĩ cách đợi lúc hắn rời đi rồi chặn xe của hắn lại, sau đó đập nát cái xe đó ra, rồi đánh gãy hai chân của hắn. Phụ nữ bệnh cạnh hắn đều là của tao, mày không thể đụng vào, chỉ cần làm xong chuyện này, tao trả cho mày một trăm ngàn.
Người nọ cười nói:
- Chuyện nhỏ, chúng tôi sẽ làm gọn gàng sạch sẽ, đảm bảo hắn sẽ bị đánh đến không hiểu vì sao…
Người nọ nhận lấy di động rồi nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong điện thoại di động là một cảnh sát đeo kính râm nhìn có chút quen mắt. Sau khi cẩn thận suy nghĩ, lưng của tên này lập tức đổ đầy mồ hôi, gã vội vàng trả lại di động cho Triệu Ngọc Hoa, nói:
- Là anh ta sao! Việc này tôi không làm được, cậu chủ nên tự mình mời người khác giỏi hơn đi!
Triệu Ngọc Hoa sửng sốt, gã nói:
Đường Lệ Phượng sau cùng cũng chú ý tới Đỗ Long, cô không nhận thức hắn nên liền hỏi lại một cách nghi hoặc:
- Anh biết tôi hả?
Đỗ Long “Ah” một tiếng, nói:
- Bí thư Đường, tôi là cảnh sát của thành phố Thụy Bảo, trước đây tôi là từ thành phố Ngọc Minh này được điều qua, hơn nữa tôi còn quen với bí thư Mã của châu Đức Hồng, cho nên lần này ông ta mới kéo tôi tới đây. Không ngờ bí thư Đường cũng tới thành phố Ngọc Minh, ngài cũng tới tham gia hội nghị thu hút đầu tư kia phải không?
Đường Lệ Phượng gật gật đầu, cố cũng chẳng muốn tìm hiểu về quan hệ nhân mạch phức tạp của Đỗ Long, cô nói:
- À, hóa ra là như vậy, đúng là tôi cũng tới đây tham gia hội nghị thu hút đầu tư, hiện tôi còn phải đi mua một số thứ.
Đỗ Long ân cần nói:
- Bí thư Đường, thành phố Ngọc Minh này tôi rất quen thuộc, ngài muốn mua cái gì tôi sẽ dẫn ngài đi, trị an ở thành phố Ngọc Minh không tốt lắm, mang trang sức trên người giống như ngài đi trên đường có thể không được an toàn, hãy để tôi đi cùng ngài.
Trên cổ tay Đường Lệ Phượng có đeo một cái vòng vàng, trên cổ cũng có một chiếc vòng vàng khác to bằng ngón út. Đây là đồ cưới do mẹ cô để lại, bình thường đều đeo trên người, vừa rồi do có chút vội vàng nên đã quên tháo ra.
Đường Lệ Phượng do dự một lúc, nói:
- Được rồi… Tuy nhiên… Tôi muốn kiểm tra thẻ công tác của anh trước…