Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 519 : Tìm kiếm
Ngày đăng: 17:36 30/04/20
Thẩm Ngọc Khiết nói:
- Lúc nó còn nhỏ nó rất thích đến công viên Thúy Hồ chơi, nhưng sau khi lớn lên tôi không biết nữa, công việc của tôi rất bận, tôi… là tôi mắc nợ nó… Đỗ Long, tôi biết cậu có nhiều cách, cậu mau đi tìm nó về đi, tôi phải dập đầu nhận lỗi trước cậu cũng được, xin cậu hãy đi tìm Băng Thanh về đi…
Đỗ Long nói:
- Những chuyện khác để sau khi tìm được người rồi nói, tôi đi tìm cậu ấy, anh nhớ lại được điều gì thì gọi điện thoại cho tôi nhé….
Đỗ Long sau khi cúp điện thoại suy nghĩ một chút, hay là gọi điện thoại cho Nhạc Băng Phong. Hắn lúc cần giúp đỡ mới gọi điện thoại nhờ Nhạc Băng Phong giúp đỡ, lại còn vào đúng lúc đêm hôm khuya khoắt, thật sự rất ngại, nhưng việc đang gấp không cần phải quan tâm nhiều đến như vậy.
- Dò tín hiệu điện thoại của Thẩm Băng Thanh?
Nhạc Băng Phong đúng là đang ngủ, bị đánh thức dậy nhưng cô không có một lời nào oán thán, ngược lại có chút hoài nghi. Đỗ Long ừ một tiếng, nói:
- Có phát hiện gì mới thì thông báo ngay cho anh, còn nữa, giúp anh tra số điện thoại của một người tên là Lưu Kế Khôn, anh ta là cảnh sát Trùng Khánh, trước đây anh ta học tại trường đại học luật Tây Nam…
Nhạc Băng Phong rất nhanh tìm được số điện thoại của Lưu Kế Khôn, nhưng lại không có cách nào có thể lần ra vị trí của Thẩm Băng Thanh, vì anh ta đã tắt máy rồi. Nhưng cô có thể tìm ra được những cú điện thoại đã gọi trước khi Thẩm Băng Thanh tắt máy, trong đó có cuộc gọi của Thẩm Ngọc Khiết, sau cuộc gọi của Lưu Kế Khôn.
Đỗ Long nhanh chóng bấm số của Lưu Kế Khôn, Lưu Kế Khôn hình như đang ở trong quán bar uống rượu, thấy điện thoại của Đỗ Long thì vô cùng kinh ngạc.
Đỗ Long lớn tiếng hỏi:
- Tên họ Lưu kia, Thẩm Băng Thanh có phải đang đi cùng cậu không?
Lưu Kế Khôn cũng là cảnh sát, y nghe thấy Đỗ Long nói vậy, trong lòng có chút rùng mình, y nói:
- Băng Thanh không đi cùng tôi, anh nói linh tinh gì đó? Băng Thanh không phải đang ở trong nhà anh sao?
Đỗ Long tức giận nói:
- Cậu nói với Băng Thanh cái gì! Băng Thanh mất tích rồi! Thằng khốn, nếu Băng Thanh xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối không tha cho cậu đâu!
- Cậu đứng lại đấy cho tôi! Cậu thử tiến tới một lần nữa xem, tôi sẽ nhảy xuống đó!
Đỗ Long đứng lại rồi nói:
- Tôi chỉ muốn đến gần một chút thôi, không cần phải lớn tiếng để nói chuyện với cậu, Băng Thanh…
Thẩm Băng Thanh nói:
- Cậu biết từ khi nào?
- Biết cái gì?
Đỗ Long giả bộ không biết gì.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Nói dối, các cậu nói chuyện tôi đều nghe thấy rồi, cậu biết từ lúc nào?
Đỗ Long thở dài nói:
- Được một thời gian, cụ thể là lúc nào tôi cũng không nhớ lắm, Băng Thanh…
Thẩm Băng Thanh nói:
- Là trước khi đi Myanmar? Cậu… Tại sao lại làm nhục tôi như vậy? Tại sao!
Đỗ Long nói:
- Cậu muốn nói đến việc tôi bắt cậu giả nữ, hay muốn nói tôi… chịu không nổi trò đùa của cậu? Băng Thanh, hãy cứ tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý làm nhục cậu, để cậu giả nữ bởi vì muốn che dấu thân phận của chúng ta. Cậu không biết bây giờ có bao nhiêu ngươi đang tìm cậu, chị Hân thực sự phiền phức không chịu nổi, nếu không phải chúng ta thay đổi trang phục, chúng ta đến bây giờ vẫn thật sự chưa bị tìm thấy…