Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 524 : Đánh rồi nói sau

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


Đỗ Long rất lâu không đánh hội rồi. Hắn muốn dùng cách này để phát tiết một chút, đồng thời cũng để kiểm nghiệm thực lực từ khi bị sét đánh tới giờ, xem mình tiến bộ được bao nhiêu. Lần đánh hội trước hắn bị đánh cho lên bờ xuống ruộng. Đương nhiên lần đó thủ hạ của Tang Bưu còn thảm hơn hắn nhiều.



Đỗ Long như hổ nhập đàn dê xông thẳng đám bảo an. Gậy gộc vụt tới tấp vào người hắn như mưa, tuy rất đau nhưng không làm Đỗ Long bị thương. Sau khi bị sét đánh quả nhiên thân thể kiên cường dẻo dai hơn. Đặc biệt lớp da thịt đàn hồi và tính dai cực kỳ. Cho dù lấy đao chọc, nếu không đủ lực thì muốn làm rách thịt hắn không hề dễ.



Đỗ Long phát hiện mình hoàn toàn không sợ gậy gộc của đối phương. Thế là hắn chẳng thèm trốn tránh nữa. Gậy vung tới hắn giơ tay đỡ, sau đó đập trả một quyền. Kể cả gậy bóng chày cũng vậy, cứ một gậy đổi một quyền hoặc một cước. Chưa tới nửa phút cả đám bảo an bị đánh ngã đầy đất. Người chung quanh xem mà trợn mắt há hốc mồm.



- Hết rồi à? Ông đây còn chưa giãn đủ gân cốt đâu. Đứng lên, chúng ta chơi tiếp!



Đỗ Long kiêu ngạo hò hét giữa bãi đỗ xe. Mấy tên an ninh đâu còn ai dám động hắn nữa, lồm cồm bò dậy trực tiếp chạy đi.



Chỉ trong chốc lát xe cảnh sát tới, vài cảnh sát xuống xe, còn chưa thấy rõ tình hình đã hô to:



- Ai đang gây rối?



Đỗ Long nói:



- Là tôi! Các anh thuộc đồn công an nào? Ở đây không có việc của các anh, về đi.



Mấy tên cảnh sát trợn to mắt, dường như cả đời này chưa từng nghe kiểu nói chuyện nhưa vậy. Sau khi giật mình bọn họ rốt cục hiểu Đỗ Long không nói đùa, Đồn trưởng đồn công an Tiểu Bắc Môn Trịnh Tiến Dân tức giận:



- Đánh người mà còn dám kiêu ngạo thế cơ à? Chán sống phải không? Bắt lại, mang về trị một trận, để cho hắn xem trời cao bao nhiêu đất rộng chừng nào!



Đỗ Long lắc đầu nhìn đối phương đầy thương hại, nói:



- Haiz. Nói thế là tốt cho mấy người thôi. Tôi biết mấy người là cảnh sát. Tôi đánh người xong còn kiêu ngạo thế đương nhiên là có lai lịch. Các anh có tin kể cả tôi đập hết các anh thì cục trưởng Uẩn vẫn vỗ tay khen hay không?
- Cậu ăn nói bậy bạ gì đấy. Đánh người là phạm pháp, sao tôi lại giật dây cậu đi đánh người được? Tôi đang cảnh cáo cậu, khuyên cậu. Việc này vốn có nhiều cách để giải quyết, cậu lại cố tình chọn cách cực đoan nhất, bạo lực nhất, không trí tuệ nhất. Chỉ cần cậu đánh một quyền, dù có lý cũng không thể sửa. Chờ ông chủ họ đến đậu cậu phải xin lỗi, đây là mệnh lệnh!



Đỗ Long không hề gì, nói:



- Biết rồi, nếu ông ta xin lỗi tôi trước tôi sẽ xin lỗi.



Mã Quang Minh trầm nét mặt không nói lời nào. Đường Lệ Phượng lại nói với Đỗ Long:



- Đỗ Long, quần cậu bẩn rồi kìa. Cậu đi tìm chỗ rửa trước đi.



Đỗ Long xoay người ra ngoài, nói:



- Bẩn thì vứt đi, tôi đi mua cái mới, ở bên ngoài có bán. Bí thư Mã cứ gọi món ăn trước, lát tôi về.



Đỗ Long rời khỏi phòng khách quý. Hắn biết chỗ nào bán quần áo nhưng không trực tiếp đi mua mà đến chỗ phòng nghỉ của nhân viên. Một lát sau, Đỗ Long đổi một bộ đồng phục phục vụ màu xanh của nhân viên câu lạc bộ giải trí Hạo Thiên. Sau khi tháo kính râm, hắn không cần hóa trang cũng nhìn khác hẳn. Đây là một trong những chỗ tốt của việc đeo kính râm.



Đỗ Long quay về tầng tám. Tầng này chuyên môn dùng để chiêu đãi khách trọng yếu, người bình thường không thể lên. Tuy Đỗ Long mặc quần áo công tác nhưng bảo an canh giữ ở đầu cầu thang vẫn ngăn cản hắn:



- Anh mới tới à? Đây không phải là chỗ anh được lên.



Đỗ Long cười bồi nói:



- Hôm nay khách quý nhiều quá, nhân viên phục vụ cao cấp bận không qua nổi. Giám đốc trực ban để tôi lên hỗ trợ tiện thể học tập một chút. Tuy tôi cấp bậc thấp nhưng làm việc vặt thì không tồi đâu.