Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 531 : Bức ra tuyệt chiêu

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


Đỗ Long nói:



- Không thể nào, không tin chúng ta có thể thử xem, chúng ta vừa ra khỏi khách sạn chưa tới năm giây sẽ có một chiếc taxi chạy tới trước mặt chúng ta ngay, hơn nữa chúng ta cũng chẳng có lựa chọn nào khác, vào lúc này, tại cửa của khách sạn Thế Kỷ.... Đây gần như là không thể nào.



Thẩm Băng Thanh không nói gì nữa, thang máy chạy thẳng xuống tầng dưới, hai người ra khỏi khách sạn. Ở bên đường vừa vẫy tay một cái, quả nhiên chưa đầy năm giây đã có một chiếc taxi dừng trước mặt họ, mà điểm đỗ taxi bên cạnh khách sạn thường có ít nhất năm sáu chiếc đứng chờ khách, hiện giờ không phải giờ ăn cơm cao điểm, tình hình quả nhiên hơi kỳ lạ.



Đỗ Long trịnh trọng mở cửa sau xe cho Thẩm Băng Thanh, đưa cậu ta lên xe, sau đó ngồi vào ghế lái phụ, tài xế taxi rất tự nhiên, nói:



- Ông chủ tính đi đâu đây?



Đỗ Long nói:



- Khách sạn Tề Bảo.



Xe taxi chạy thẳng, sau khi đi được một đoạn đường Đỗ Long đột nhiên nói:



- Anh tài xế không phải người bản địa à?



Tài xế taxi nói:



- Không phải.



Đỗ Long cười nói:



- Thảo nào.....ở Thành phố Ngọc Minh không có ai thích nhai trầu cả, anh tài xế bàn tay to khớp xương trồi cao, có thể nhìn thấy vết chai sạn mờ mờ, anh tài xế có lẽ trước đây là một vị cao thủ tinh thông vật lộn?



Tài xế taxi cười khô nói:



- Ông chủ thật tinh mắt, tôi trước kia luyện qua võ, nhưng mà đã rất lâu không chơi nữa rồi.



Đỗ Long cười, nói:



- Không thể nào? Mười phút trước chắc chắn anh có đánh nhau, tôi đoán không sai chứ?



Tài xế taxi cười khô nói:



- Ông chủ ngay cả việc này cũng có thể nhìn ra? Vài phút trước có hai tên tiểu qủy muốn dọa dẫm tôi, kết quả bị tôi đanh cho vài cái bỏ chạy rồi.



Đỗ Long cười nói:



- Tôi còn có thể nhìn ra nhiều việc nữa kia. Thí dụ như chiếc xe này lúc phanh lại rõ ràng là đầu xe hướng xuống dưới, việc này có thể thấy rõ trong cốp sau xe có vật nặng, mà lúc chúng tôi vào xe không hề mang đồ vào, bình thường anh không thể mang nhiều đồ nặng như vậy đi, hơn nữa quần áo trên người đối với anh mà nói thì có vẻ hơi chật...vậy nên....Theo tôi đoán thì.....
- Anh phải nhanh lên, đối phương đã bỏ súng ra rồi.



Đỗ Long cười nói:



- Không sao, cậu đừng để bọn chúng đuổi tới gần là được, chạy sang hướng công ty Quân Uy.



Thẩm Băng Thanh giật mình, Đỗ Long mà cũng phải mời chuyên gia xuất mã à.



Quả nhiên, Đỗ Long gọi một cú điện thoại cho Hạ Hồng Quân, Hạ Hồng Quân không chút do dự nói:



- Tôi chuẩn bị liền hai xe qua đó giúp các cậu, cầm cự nhé.



Đỗ Long nói:



- Cẩn thận đừng để bại lộ. Tôi chỉ là không muốn làm to chuyện, nếu không cũng chẳng cần các cậu ra tay.



- Cậu cứ nổ.



Hạ Hồng Quân nói.



Sau đó liền cúp điện thoại.



- Tôi không khoác lác thật mà.



Đỗ Long nói:



- Tôi có vài trăm cách có thể thoát khỏi bọn người phía sau, chẳng qua....Tôi thật sự không muốn làm lớn chuyện....



Đỗ Long vừa dứt lời, xe sau lưng đột nhiên tăng tốc, gạt hai chiếc xe con ra, chỉ kém một chiếc xe là có thể đuổi kịp tới đằng sau Đỗ Long rồi.



- Mẹ nó, bọn khốn khiếp này, rõ ràng ép tao ra tuyệt chiêu!



Đỗ Long mắng.



- Tuyệt chiêu? Tuyệt chiêu gì vậy?



Thẩm Băng Thanh hỏi.



Đỗ Long thở dài, từ trong túi quần lấy ra một thanh kẹo cao su, chậm rãi lật ra, bên trong lộ ra thanh kẹo cao su một nửa thanh màu trắng, nửa thanh màu xanh.