Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 550 : Cuộc họp mừng công
Ngày đăng: 17:37 30/04/20
Đỗ Long cười nói:
- Tôi sợ cậu sau khi tỉnh lại sợ hãi không giám phẫu thuật, cho nên liền thay cậu quyết định, mời bác sĩ phẫu thuật cho cậu. Ca phẫu thuật rất thành công, cậu sẽ cảm nhận được cái đau bây giờ với cái đau trước kia là hoàn toàn khác nhau.
Khấu Thành Địch ừ một tiếng, cậu nhắm mắt lại từ từ cảm nhận, nói:
- Bây giờ tuy đau nhưng còn có thể chịu được, hơn nữa tôi biết là đau ở đau, vì sao đau, trước đây tôi thậm chí không biết vì sao đau, toàn bộ đầu đau đến mức giống như muốn nổ tung… Cảm ơn cậu… đồn trưởng Đỗ, bây giờ tôi cảm thấy dễ chịu hơn rồi.
Đỗ Long cười nói:
- Không cần cảm ơn tôi, đây là việc tôi nên làm. Đúng rồi, tiện thể tôi nhờ y tá kiểm tra cho mẹ và bà xã cậu luôn rồi, bệnh của mẹ cậu đã bỏ qua mất thời gian trị liệu tốt nhất, cơ bản không còn hy vọng, nhưng chân của vợ cậu vẫn có khả năng phục hồi chức năng, tôi cũng bảo bác sĩ phẫu thuật cho cô ấy rồi, phẫu thuật cũng rất thành công, đại khái nghỉ ngơi ba tháng đến nửa năm sau là cô ấy có thể tiến hành huấn luyện khôi phục, từ từ thì có thể đi được rồi.
Khấu Thành Địch đã trầm mặc một chút, sau đó cậu đau khổ nói:
- Tôi là tên khốn kiếp, đồn trưởng Đỗ sao anh không dùng súng bắn cho tôi một phát chết đi? Tại sao anh đối tốt với tôi như vậy, anh muốn tôi tiếp tục sống để chịu đựng đau khổ sao?
Đỗ Long nghiêm nghị nói:
- Tên ngu ngốc này, chuyện cũ đã qua, việc gì cậu phải nhắc tới, tôi chữa khỏi bệnh cho cậu là vì để cho cậu cơ hội bụ đắp cho mẹ và vợ cậu. Bọn bọ một người thì già cả mù lòa, một người thì cho dù có khôi phục được cũng chỉ được một nửa, vẫn còn mười mấy năm cần cậu chăm sóc, nếu cậu chết rồi, bọn họ còn có thể dựa vào ai? Cậu sao có thể nói những lời như vậy, tôi thật đã nhìn nhầm cậu rồi. Nghe tôi nói đây, dưỡng thương cho tốt, sau đó chăm sóc thật tốt cho mẹ và vợ cậu, các cậu đều còn trẻ, lại muốn có con rất dễ dàng. Trước kia cậu làm việc điên rồ là vì trong đầu có đồ vật, bây giờ hết bệnh rồi, cũng đừng phạm sai lầm ngốc nghếch nữa.
Khấu Thành Địch ôm đầu gào khóc đứng lên, kết quả bác sĩ trút giận lên Đỗ Long, Đỗ Long không tranh cãi. Khấu Thành Địch lau nước mắt, nghẹn ngào nói với bác sĩ:
Sau khi hỏi qua hơn mười vấn đề, Lý Tùng Lâm chen vào, bảo thời gian hỏi đáp với phóng viên của cuộc họp báo kết thúc. Các phóng viên đành phải trở ra, ngược lại mời các lãnh đạo ở lại chụp ảnh lưu niệm bên cạnh đám súng ống thu được, đương nhiên không thể thiếu Đỗ Long.
Đỗ Long một bên tạo dáng chụp ảnh cho các phóng viên, một bên giới thiệu với phóng viên về lai lịch và đặc tính của đống súng ống, các phóng viên vỗ tay rào rào tỏ vẻ thán phục hắn.
Cuối cùng, trước mặt chồng chất như núi hơn sáu trăm nghìn viên đạn, Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh sóng vai chụp ảnh lưu niệm, ở trong màn ảnh, Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh tươi cười rạng rỡ giống như chim quyên …
Sau cuộc họp báo, bên trong cục công an lại triển khai một hội nghị biểu dương, Đỗ Long đại diện đồn công an xã Mãnh Tú được cục công an thành phố khen ngợi, cục công an thành phố Thụy Bảo còn muốn thỉnh công của đại biểu đồn công an xã Mãnh Tú với cấp trên.
- Đỗ Long, hy vọng cậu không ngừng cố gắng, trên cương vị mới làm nên thành tích lớn hơn nữa.
Lúc Phó cục trưởng Thạch Khắc Phong vỗ vai Đỗ Long trao vật kỷ niệm, y nói lời thành khẩn, ý tứ sâu xa.
Đỗ Long biết rằng Thạch Khắc Phong còn đang hoài nghi mình, hắn bất động thanh sắc nói:
- Cảm ơn sự ủng hộ của cục trưởng Thạch, cho dù ở vị trí nào, tôi đều cẩn trọng làm tốt mọi công việc.
Thạch Khắc Phong liếc mắt nhìn Đỗ Long thật sâu một cái, tuy rằng Đường Lệ Phượng đã nói rõ với y rằng Đỗ Long tuyệt đối không phải là người bịt mặt kia, nhưng y vẫn rất hoài nghi. Vì làm một cảnh sát, y tin vào trực giác của mình, Đỗ Long sẽ nhanh chóng được điều về thành phố Thụy Bảo công tác, đó chính là ở dưới tay của y, đến lúc đó từ từ thu thập tiểu tử này cũng chưa muộn.
Bị lãnh đạo nhìn chằm chằm vào mặt thật sự không phải là tin tức tốt, tuy nhiên Đỗ Long cũng không quá để ý, người bịt mặt sẽ không xuất hiện nữa, bản thân hắn làm việc ngay thẳng, không sợ lãnh đạo gây khó dễ.