Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 558 : Tinh anh
Ngày đăng: 17:37 30/04/20
Đỗ Long cau mày nói:
-Nói như vậy hẳn là tôi phải thuộc về phe Cục trưởng Lý? Không cờ cục Công an Thụy Bảo lại còn có nhiều luận điệu như vậy.
Tiếu Khắc Hùng cười nói:
-Đó là ai nói vậy, có người thì sẽ có giang hồ. Những chuyện như vậy đến đâu cũng có, phải biết thích ứng mới được.
Trịnh Minh Kiệt nói:
-Ngoại trừ A Long ra, mấy người chúng ta đều chẳng có ai cần. Cho nên chúng ta càng phải hợp thành một nhóm, cùng nhau tiến bộ! A Long, cậu nói có đúng không?
Đỗ Long cười nói:
-Anh Kiệt nói rất phải. Chúng ta cùng nhau cố gắng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia!
Mọi người ầm ầm nâng chén. Tuy rằng uống rượu sảng khoái, nhưng mà mọi người đều hiểu được có phúc cùng hưởng thì dễ dàng. Còn đến khi có hoạn nạn mới thực khó nói.
Uống rượu xong, thu hoạch duy nhất của Đỗ Long chính là nghĩ ra một kế hoạch có thể dụ mục tiêu xuất hiện. Trong hơn bốn mươi người, muốn tìm ra mục tiêu không hề dễ dàng. Thà rằng nghĩ ra một biện pháp để hắn tự chui đầu vào rọ thì hơn.
Nghĩ ra được biện pháp, Đỗ Long cảm thấy cả người đều thoải mái. Buổi chiều khi lên lớp tinh thần rất là minh mẫn, thầy giáo giảng bài bên trên bục giảng dường như không còn khô khan nữa.
Kiểu lớp học bồi dưỡng thăng chức như thế này cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa mà thôi. Đến cả mấy học viên ngồi phía trước ghi chép bài vở, thực ra cũng chỉ là làm ra vẻ như vậy. Ai cũng không cho là thật, nếu cho là thật thì thua rồi…
Đỗ Long tra tư liệu, thiết lập kế hoạch. Hai tiết học buổi chiều cũng gần xong, Đỗ Long đang định ra về cùng nhóm Trịnh Minh Kiệt. Một đám cảnh sát cấp một trẻ tuổi đứng ngoài cửa lớp chặn Đỗ Long lại nói:
-Cậu chính là Đỗ Long đấy ư? Tôi là Thạch Trung Đào, rất hân hạnh được biết cậu.
Đỗ Long nghi hoặc bắt tay người kia, nói:
-Tôi chính là Đỗ Long, anh Thạch tìm tôi có việc gì sao?
Uông Lập Bân do dự một hồi, sau đó gật gật đầu nói:
-Được, tối nay tôi gửi cho anh một phần mềm. Anh cứ sử dụng như hướng dẫn, nhưng đừng có hack cả điện thoại của mình. Còn nữa, nếu như không cẩn thận bị phát hiện thì ngàn vạn lần không được nói là do tôi đưa cho anh đó a.
Đỗ Long cười nói:
-Làm sao có thể chứ? Cậu yên tâm, đánh chết tôi cũng không nói!
Mọi người đều cười rộ lên. Thạch Trung Đào hỏi:
-Đỗ Long, cậu muốn giám sát điện thoại của ai vậy? Lẽ nào là bạn gái đó ư?
Đỗ Long lắc đầu nói:
-Cái này à… có đánh chết tôi cũng không thể nói…
Mọi người cũng không truy hỏi thêm nữa. Ngay khi cả nhóm càng trò chuyện càng thân thiết, Trương Minh Cương thi thoảng lại ngó ra ngoài một cái, sau đó liền kinh hô:
-Không hay rồi! Tòa nhà đối diện cháy rồi!
Tất cả đều kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy quả nhiên trong tòa nhà văn phòng năm tầng ở đối diện nhà hàng, từ một hàng cửa sổ ở lầu hai bốc lên khói đặc mù mịt. Sức lửa xem ra vô cùng mãnh liệt.
Mọi người lao tới bên cửa sổ, nhìn sang tòa lầu bên kia. Chỉ thấy đám đông người chạy ra từ trong tòa nhà bốc cháy, hai phần ba tầng hai tòa nhà nhanh chóng ngập chìm trong lửa. Đám cháy rất nhanh lan tới tầng ba…
-Lầu văn phòng hỏa hoạn rồi…
Thạch Trung Đào thần sắc ác liệt nói:
-Đây đã là vụ thứ ba trong nửa tháng nay rồi…