Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 565 : Mục tiêu ẩn hiện
Ngày đăng: 17:37 30/04/20
Lý Tùng Lâm chỉ là nói đùa, những câu nói đùa không có ác ý này Lưu Lỵ Thanh cũng nghe nhiều rồi, nhưng lúc này không ngờ vẻ mặt lại biến sắc, bản thân cố kiềm chế cảm xúc. Lưu Lỵ Thanh vội vàng cười nói:
- Cục trưởng Lý, không thể trách tôi được, là do cảnh sát Đỗ bận quá đấy chứ, khó khăn lắm tôi mới tìm được thời gian phỏng vấn anh ấy, cảnh sát Đỗ đẹp trai như thế, lại rất giỏi nữa, các cô gái thích anh ấy có thể xếp hàng dài từ Hải quan đến Bắc Kinh ấy chứ, tôi chắc không có cơ hội đâu.
Lý Tùng Lâm liền cười, Lưu Lỵ Thanh rất thông minh mà cười nói:
- Cũng đã đủ rồi, cảnh sát Đỗ, cám ơn anh đã hợp tác, chúc anh sớm bắt được kẻ hung ác đã phóng hỏa kia. Cục trưởng Lý, cảnh sát Đỗ, tôi đi trước nhé!
Sau khi Lưu Lỵ Thanh đi rồi, Lý Tùng Lâm gọi Đỗ Long đến cửa trước xe hỏi:
- Thế nào rồi, đã có chút manh mối gì chưa?
Đỗ Long gật đầu, nói một cách chắc chắn:
- Đã rất gần rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể xác định được thân phận của nghi phạm, những việc còn lại thì đơn giản rồi.
Lý Tùng Lâm nói:
- Tiếp tục nắm chắc, sáng sớm ngày mai có tin vui cho tôi là tốt nhất.
Đỗ Long nói:
- Chỉ sợ không nhanh như vậy, Cục trưởng Lý, bây giờ có một tình hình mới, khá phiền toái…Phó Chủ tịch thành phố Phùng Khải tuyên bố nội trong ba ngày tôi sẽ phá án, tôi e rằng nghi phạm sau khi biết được tin này sẽ làm những việc khó mà dự liệu, thậm chí có khả năng tiếp tục phóng hỏa khiêu khích cảnh sát lần nữa.
Lý Tùng Lâm nhíu mày nói:
- Phùng Khải sao lại làm việc trái nguyên tắc như vậy, cái ông này, nhất định là vì chuyện tối hôm kia đây, cố ý đẩy chúng ta vào vấn đề nan giải mà.
Đỗ Long gật đầu nói:
- Cục trưởng Lý, sếp định điều Đường Minh Hoa về ạ, chỉ sợ Phó Chủ Tịch Phùng Khải sẽ không vui ạ.
- Công ty chúng tôi ở tỉnh Thiên Nam đều khá có danh tiếng, lần đó chỉ tuyển 10 vị trí bên ngoài thôi, kết quả là thông qua các hình thức có đến gần 3000 người theo dõi đấy, đây là những hồ sơ mà các ứng viên hôm đó tham gia để lại. Đội trưởng Thạch, các anh còn cần thêm gì nữa không?
Thạch Chung Đào hỏi:
- Ai là người phụ trách tuyển dụng của các ông? Trong thời gian đó có phát hiện ra ứng viên nào tương đối đặc biệt không?
Giám đốc Vương đáp:
- Đích thân tôi tham gia cả quá trình tuyển dụng ngày hôm ấy, là Giám đốc bộ phận nhân sự, tuyển chọn nhân tài cho công ty là chức trách của tôi. Nói thật là lúc phỏng vấn tôi gặp qua không ít kỳ nhân dị sự, thậm chí cả việc có nữ ứng viên cởi sạch tại chỗ đấy. Không biết đội trưởng Thạch nói tới đặc biệt là chỉ loại nào?
Thạch Chung Đào nói:
- Người này chắc tương đối hướng nội, ăn mặc tương đối lỗi thời, tầm 20 đến 30 tuổi…
Đỗ Long nói tiếp:
- Học vấn của hắn có lẽ không cao, có khi đến cả vị trí thấp nhất đối với hắn mà nói cũng khó mà với tới, vì vậy mà rất có thể hắn đã từng bị các ông vô tình hay hữu ý giễu cợt, chê cười qua.
Thần sắc Giám đốc Vương thay đổi, ông ta nói:
- Các anh nói như thế thì tôi nghĩ ra rồi. Hôm ấy chính xác là có một người như vậy, tóc dài dài, ánh mắt lộ vẻ chán nản, có quầng thâm quanh mắt, như là đã lâu rồi không ngủ. Nước da của hắn nhợt nhạt, cơ thể gầy gò, mặc một bộ quần áo nhàu nát, khắp người bốc lên mùi lạ, giống như nửa năm rồi chưa tắm rửa ấy... Hắn chỉ có học lực trung học, tiếng Anh là ngoại ngữ duy nhất của hắn, hơn nữa rất kém, khi đó có một vị nữ đồng nghiệp của chúng tôi trực tiếp quăng hồ sơ dự tuyển của hắn trả hắn, bảo hắn đừng lãng phí thời gian của chúng tôi nữa...con người đó...lẽ nào chính là kẻ phóng hỏa hôm ấy? Trời ạ! Không phải là vì hắn tức giận với chúng tôi rồi sau đó đi phóng hỏa chứ?
Đỗ Long nói:
- Hiện tại chỉ có thể nói là có khả năng đó, có điều dù hắn là kẻ phóng hỏa thì đây cũng chỉ là một trong số các nguyên nhân dẫn đến việc hắn phóng hỏa, các ông không cần tự trách, cũng không cần lo lắng. Hắn đã phóng hỏa rồi thì sẽ không tìm đến làm phiền các ông nữa đâu. Giám đốc Vương, hồ sơ của tên đó có ở trong mấy tệp tài liệu này không?
Giám đốc Vương lắc đầu nói:
- Không có, vị nữ đồng nghiệp đó của chúng tôi trực tiếp vứt hồ sơ của hắn xuống đất rồi, hắn lặng lẽ nhặt hồ sơ lên rồi bỏ đi luôn, tuy nhiên tôi nhớ hình như là hắn họ Trương thì phải, tốt nhiệp trường nghề Thành phố Thụy Bảo.