Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 676 : Thần kỹ của sư tỷ
Ngày đăng: 17:38 30/04/20
10h sáng, đám người Hồ Tiểu Vĩ áp giải hơn mười tên lưu manh bắt được ở xã Hộc Ngọc trở lại tổ trọng án, khiến cho những phòng giam trong tổ trọng án thoáng cái đã kín người. Lý Tùng Lâm nghe tin liền gọi Đỗ Long tới, hỏi:
- Đỗ Long, nghe nói cậu bắt được mười mấy người, những tên này đều có hiềm nghi giết người cả sao?
Đỗ Long cười nói:
- Không có, bọn chúng cũng chưa giết người, hơn nữa cũng không phải là hung thủ.
Lý Tùng Lâm cau mày nói:
- Vậy cậu bắt bọn chúng về làm gì?
Đỗ Long cười nói:
- Cục trưởng, tôi bắt bọn chúng về tất nhiên là có dụng ý rồi. Đầu tiên, bọn người này cũng không phải người tốt gì, giam bọn chúng hơn mười ngày là đã giúp xã hội yên ổn mười ngày, còn nữa nhé… Cái này còn là vì đánh lạc hướng hung thủ, trên thực tế thì chúng ta đã tập trung vào hung thủ rồi, tối nay rất có khả năng sẽ bắt được hung thủ thật sự.
Lý Tùng Lâm kinh ngạc nói:
- Các cậu đã biết hung thủ là ai rồi à? Hôm qua tôi hỏi thì cậu còn bảo là chưa có đầu mối gì cơ mà?
Đỗ Long cười nói:
- Đây không phải là đã qua một ngày hay sao? Nếu vẫn còn chưa có gì tiến triển thì cho dù ngài không mắng tôi, tự tôi cũng không cách nào tha thứ cho mình phải không nào?
Lý Tùng Lâm nói:
- Tôi dữ dội vậy sao? Tên nhóc cậu dám qua mặt lãnh đạo, không muốn sống nữa phải không? Nói đi, người chết là ai, hung thủ là ai? Đem tất cả mọi thứ điều tra được từ đầu tới cuối nói cho tôi một lần. Tôi cho cậu được phép bắt mạch, miễn cho tên nhóc cậu bắt lầm người.
- Làm như vậy cũng được à?
- Đi thôi, về nhà thay quần áo, tôi sẽ mời cậu ăn một bữa thịnh soạn.
Thẩm Băng Thanh kinh ngạc nói:
- Ăn một bữa thịnh soạn? Không phải chúng ta còn phải theo dõi Lư Tồn Tiệp và Quách Ngạn Tiêu hay sao? Chẳng lẽ cậu định mời bọn chúng cùng nhau tới nhà hàng để tiến hành bắt giữ?
Đỗ Long cười nói:
- Băng Thanh, cậu càng ngày càng thông minh đấy, tuy vậy cậu vẫn còn hơi kém một chút. Chúng ta lấy cớ gì để mời được hai ông chủ mang ý xấu trong lòng này đây? Vì thế nha, phụ trách mời hai ông chủ kia là một người hoàn toàn khác. Còn chúng ta nhé, nếu là một bữa thịnh soạn thì tất nhiên không có khả năng chỉ có hai người chúng ta ăn rồi. Tồi đã mời được cả nhà ba người “sư tỷ Lý” cùng với… Kỷ Quân San. Quân San muốn học pháp y nên tôi muốn tìm cho cô ấy một người thầy tốt. Mặc dù Trần Tư Cừ đã không làm pháp y lâu rồi, nhưng mạng lưới quan hệ của anh ta vẫn còn rất mạnh đấy, cho nên…
Thẩm Băng Thanh nói:
- Tôi hiểu ý của cậu, cậu tính nhờ ai mời Lư Tồn Tiệp và Quách Ngạn Tiêu? Đây chính là một công tác rất nguy hiểm.
Đỗ Long cười nói:
- Lư Tồn Tiệp và Quách Ngạn Tiêu đã không còn là chủ thầu năm đó nữa rồi, bọn chúng hôm nay đều là những người có địa vị xã hội. Trừ phi cùng đường chứ nếu không bọn chúng sẽ không dễ dàng làm ra loại việc giết người cướp của rất dễ bị dựa cột này nữa. Tôi đã đặt sẵn hai phòng riêng, cách nhau chỉ một bức tường, Lý Thụy Trân sẽ ở bên kia mời khách, đồng thời mang theo máy nghe trộm. Chỉ cần hơi có chút không ổn thì chúng ta có thể lập tức chạy qua bắt người, cậu yên tâm đi.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Lý Thụy Trân lại có thể giúp cậu làm chuyện này sao, lá gan của cô ta thật sự lớn đấy… Đỗ Long, hai thân phận của cậu đều cùng cô ta tiếp xúc qua, cậu không sợ bị vạch trần sao?
Đỗ Long thở dài, nói:
- Chuyện này cũng không có cách nào khác, còn Lý Thụy Trân thì… ôi…
Trong lòng Đỗ Long hiện lên khuôn mặt của Đường Lệ Phượng. Có lẽ dường như cô đã cảm thấy được gì đó, hai ngày nay cô luôn liên lạc với Lâm Nhã Hân, nói là muốn mời “Chu Dịch Thăng” tham gia nghi thức đặt móng xây dựng trường tiểu học từ thiện gì đó, rõ ràng cho thấy cô có dụng ý khác…