Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 679 : Dẫn sói vào nhà

Ngày đăng: 17:38 30/04/20


Trong phòng thẩm vấn, Thẩm Băng Thanh chỉ phụ trách ghi khẩu cung của nghi phạm, mọi thứ còn lại cũng không quản. Nhìn Đỗ Long sử dụng đủ mọi loại thủ đoạn gây sức ép cho nghi phạm, Thẩm Băng Thanh cũng không khỏi liếc mắt nhìn xem, bởi vì hành vi của Đỗ Long đa số đều là trái pháp luật. Nếu mà bị Ban thanh tra kỷ luật trông thấy thì chắc chắc con đường làm cảnh sát của Đỗ Long sẽ chấm dứt, nhưng vấn đề là ở đây không có nhân viên của Ban Thanh tra kỷ luật, Đỗ Long xuống tay cũng rất có chừng mực. Hắn có thể khiến nghi phạm đau đến mức muốn tự sát, nhưng trên người lại không hề có bất kỳ vết thương nào.



Hơn nữa, dưới sự thẩm vấn của Đỗ Long, mấy tên bình thường làm không ít chuyện xấu này hận không thể mang cả việc mình lấy đá ném vỡ cửa sổ nhà hàng xóm cách đây không lâu ra để khai báo. Có những khẩu cung này, hơn nữa kết hợp với điều tra lúc trước của đám người Thẩm Băng Thanh, cho dù đám người kia về sau muốn phản cũng cũng khó có khả năng làm được. Ai lại đi chú ý vài tên lưu manh côn đồ muốn phản cùng cùng với trong quá trình thẩm vấn có bị ngược đãi hay không cơ chứ?



Chẳng qua là làm như thế chung quy vẫn không ổn lắm. Ngay khi Đỗ Long ném tên cuối cùng trở lại phòng giam thì Thẩm Băng Thanh hỏi:



- Đỗ Long, vụ án chúng ta đã phá xong rồi, tại sao cậu vẫn còn khó chịu như thế?



Đỗ Long có khổ mà không thể nói, hắn chỉ đành cười cười một cách miễn cưỡng với Thẩm Băng Thanh, nói:



- Đêm nay có người mời tôi ăn cơm, là chuyện tốt nha, ha ha…



Thẩm Băng Thanh nhíu mày hỏi:



- Ai mời cậu ăn cơm?



Đỗ Long chần chừ một lúc, cuối cùng đáp:



- Là bí thư Đường… Được rồi, đừng đoán bậy, chưa chắc đã là chuyện xấu, cậu nói có phải không? Ha ha…



Nghe giọng cười gượng gạo của Đỗ Long, Thẩm Băng Thanh nhíu mày nói:



- Rốt cuộc là cậu đã làm ra chuyện gì mà ko dám gặp mặt bí thư Đường? Một khi đã như vậy rồi, vì sao cậu còn dám đi trêu ghẹo cô ấy nữa chứ?



Đỗ Long gượng cười nói:



- Việc này… nói đến thì rất dài dòng, haizz, đừng hỏi nữa, tóm lại là… phiền phức của tôi càng lúc càng lớn rồi…



Đỗ Long mang theo tâm tình không yên đi tới địa chỉ do Đường Lệ Phượng chỉ định. Hắn theo thường lệ xách theo hai túi trái cây, chẳng qua tại chỗ ở của Đường Lệ Phượng thì chỉ sợ thuốc lá hay rượu được cung cấp được biệt cũng không cần hắn phải mang tới rồi.



Chiếc Audi của Đường Lệ Phượng chậm rãi dừng trước mặt Đỗ Long. Tài xế kiêm bảo vệ họ Tống ló đầu ra nói với Đỗ Long:



- Tổ trưởng Đỗ, lên xe đi.



Đỗ Long hít vào một hơi, mở cửa xe rồi ngồi xuống ở ghế sau. Hắn mở ra bao thuốc, hỏi bảo vệ Tống:
Đỗ Long đặt hoa quả lên trên bàn trà, ngồi lên ghế sô pha, tùy tiện cẩm lên một quyển tạp chí để xem. Kết quả là lại phát hiện quyển “Thụy Lệ” kia, xem ra nữ tính trời sinh của bí thư Đường cũng không vì làm lãnh đạo mà biến mất nha.



Đỗ Long không hề xem loại tạp chí dành cho phụ nữ này, hắn buông tạp chí xuống rồi nhìn qua nhìn lại một lúc, sau đó đứng lên, đi vào phòng bếp. Thưởng thức bóng dáng tuyệt đẹp của Đường Lệ Phượng khi đang bận rộn, hắn hỏi:



- Bí thư Đường, có cần giúp gì không?



Đường Lệ Phượng nhìn hắn, nói:



- Không cần đâu, cậu cứ ngồi chơi thôi, tôi có thói quen làm việc bếp núc một mình, nhiều người trái lại vướng chân vướng tay.



Đỗ Long cũng không tránh ra, hắn tiếp tục thưởng thức dáng vẻ của Đường Lệ Phượng, nói:



- Bí thư Đường, chị đặc biệt gọi tôi tới đây, rốt cuộc là có chuyện gì cần tôi đi xử lý thế?



Đường Lệ Phượng chần chừ một lúc, nói:



- Vốn định ăn cơm xong mới từ từ nói cho cậu, nhưng giờ cậu đã hỏi, vậy vừa ăn vừa nói đi. Nhanh đi xới cơm đi, cậu không phải muốn giúp tôi sao? Tôi bày đồ ăn trong nồi ra là có thể ăn rồi.



Món ăn do Đường Lệ Phượng làm đều là những món thường ngày trong gia đình, chẳng qua có thể nhìn ra được tay nghề của cô không tệ. Đỗ Long một bên xới cơm, một bên khen:



- Thật là thơm, đây là món gì thế? Nấm mèo xào với hoa bầu dục à?



Đường Lệ Phượng cười nói:



- Mũi nhạy thật đấy, đúng là nấm mèo xào hoa bầu dục. Hai bữa nay thắt lưng lại có chút không thoải mái, cái này gọi là ăn gì bổ nấy.



Đỗ Long cười nói:



- Chờ tôi bắt mạch cho chị, xem đến cùng vì sao lại thế này. Tôi mới xoa bóp cho chị cách đây mấy ngày thôi mà, tại sao lại tái phát sớm thế nhỉ?



Đường Lệ Phượng ngồi bên kia nói:



- Đừng nói nữa, trong khoảng thời gian gần đây tôi gặp không ít chuyện phiền toái, tâm tình rất không yên, cậu cũng nghe nói rồi chứ? Phó chủ tịch thành phố Phùng bị bắt, liên lụy không ít người, tôi cũng bị Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh răn dạy vài câu. Hôm trước, tôi lại gặp được một người… Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng lại cho tôi một cảm giác rất quen thuộc… Tôi hoài nghi gã chính là một người tôi đã từng biết. Đỗ Long, cậu có thể âm thầm điều tra giúp tôi một chút… một người tên Chu Dịch Thăng được không?