Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 699 : Chiếm quyền điều khiển

Ngày đăng: 17:39 30/04/20


Đỗ Long không nói gì, chỉ nhìn Đường Lệ Phượng rất chân thành, Đường Lệ Phượng bị hắn nhìn có chút chột dạ, cô mở trừng hai mắt, cả giận nói:



-Nhìn tôi làm gì? Lẽ nào tôi nói sai sao?



Đỗ Long hỏi ngược lại:



-Phải không? Tôi là loại người giống như cô nói sao? Nếu như vậy...tôi có nên nhân cơ hội này mà ức hiếp cô không?



Đường Lệ Phượng cả kinh, lúc này mới nhớ ra mình đang gặp nguy hiểm, Đường Lệ Phượng thấy Đỗ Long ép sát lại liền bối rối lui về phía sau, cô ngoài mạnh trong yếu nói:



-Anh muốn làm gì? Anh không được làm bậy!



Đỗ Long cười ha hả nói:



-Không phải cô nói tôi là đồ vô lại sao? Bây giờ tôi chính là muốn làm như cô mong muốn, hỏi tôi muốn làm gì, đương nhiên là muốn cô rồi, cô có biết không, mỗi lần tôi khen cô giỏi giang, thực ra trong lòng tôi nghĩ chính là muốn cùng cô...



-Vô liêm sỉ!



Đường Lệ Phượng xấu hổ và giận dữ đến cực điểm trách mắng Đỗ Long.



-Vô liêm sỉ?



Đỗ Long cười lạnh nói:



-Nói đạo lý với cô cô không nghe, vậy tôi đành cùng chơi trò vô liêm sỉ với cô vậy, đây đều là do cô tự chuốc lấy!



Trong lúc bối rối Đường Lệ Phượng đạp một cước vào không khí, cả người lảo đảo về phía sau, sau đó cô kêu lên một tiếng rồi đặt mông ngồi xuống đất. Mặt Đường Lệ Phượng đều đau đến vặn vẹo rồi. Đỗ Long cười lạnh tiếp tục tới gần nói:



-Còn muốn lừa tôi? Cô đừng quên bây giờ tôi là một tên vô lại!




-Anh...mau thả tôi ra...



Cái miệng nhỏ nhắn của Đường Lệ Phượng khó khăn lắm mới lấy lại được tự do, trái tim cô hoảng loạn thở hổn hển nói.



Đỗ Long nói:



-Cô còn muốn tự lừa dối lòng mình bao lâu nữa? Tôi biết cô khát vọng sự xâm phạm của tôi như thế nào, hai ngày nay nhìn thấy tôi cùng Thụy Trân ở bên nhau, cô rất thèm muốn đúng không? Đừng phủ nhận, bởi vì tôi có thể đọc được suy nghĩ của cô, ngoan, đừng phản kháng vô ích, tôi sẽ làm cô vui vẻ hơn bọn họ.



Đường Lệ Phượng đang muốn phản bác, môi Đỗ Long lại hạ xuống, nuốt lấy tất cả sự ủy khuất và phản bác của Đường Lệ Phượng. Đỗ Long cảm nhận được sự chống cự của Đường Lệ Phượng cũng giảm đi rất nhiều. Thực ra sự phản kháng của Đường Lệ Phượng đối với hắn cũng không được thể hiện mãnh liệt trên mặt. Đỗ Long buông hai tay của cô ra, dưới kỹ thuật âu yếm của hắn, Đường Lệ Phượng giống như tảng băng cứng cũng dần dần tan ra.



Ngay khi Đỗ Long cởi bỏ quần áo của Đường Lệ Phượng, ý thức của Đường Lệ Phượng được phục hồi, hai tay của cô giữ lấy quần lót đang bị cởi ra, cầu khẩn nói:



-Đừng mà...Cầu xin anh, đừng làm chuyện này với tôi một lần nữa, chúng ta không thể phạm thêm sai lầm nữa!



Chẳng biết từ lúc nào hai người đã nằm trên mặt đất, quần áo của Đỗ Long và Đường Lệ Phượng đều ở dưới cơ thể họ. Đỗ Long ôn nhu xoa bóp da thịt mềm mại trước ngực nàng, dán vào vành tai Đường Lệ Phượng nói:



-Đây không phải là sai lại càng sai, đây là đâm lao phải theo lao, tiểu Phượng...Tôi biết cô có ý với tôi, không phải sao?



Đường Lệ Phượng khóc không ra nước mắt, đúng là cô có cảm tình với Chu Dịch Thăng, nhưng điều đó sao có thể trở thành lý do để hắn cường bạo cô? Chu Dịch Thăng không những là ma quỷ mà còn là một tên lưu manh, vô lại!



Nhưng điều không thể phủ nhận chính là, sự phản kháng của Đường Lệ Phượng ngày càng vô lực, sự phản kháng của cô hoàn toàn bị Đỗ Long coi là đang cùng hắn**. Đỗ Long đã quen chơi trò bạo lực với Lâm Nhã Hân nên sự phản kháng này ngược lại càng làm hắn hưng phấn. Tay của Đường Lệ Phượng bị đẩy ra, quần của cô bị Đỗ Long dùng sức lột ra.



Dưới ánh mặt trời, cơ thể xinh đẹp của Đường Lệ Phượng giống như là được phủ thêm một lớp ánh vàng, đẹp đến mức không gì sánh được, cho dù Đỗ Long đã nhìn qua cơ thể nhiều mỹ nữ nhưng giờ phút này cũng phải ngây người ra nhìn.



Đường Lệ Phượng dùng hai tay bụm mặt, cúi đầu xuống khóc sụt sùi, cơ thể không có gì che chắn bại lộ trước mặt Đỗ Long. Ngực trắng như tuyết, cái eo nhỏ nhắn, cặp mông màu mỡ, một đôi**thon dài đẹp đến mức làm người ta chảy nước miếng, đôi chân trắng như ngọc làm người ta quyến luyến không muốn rời.



Làm cho ngưới ta lưu luyến nhất vẫn là cặp tuyết trắng và trong rừng cây thấp thoáng... giữa hai chân là gò đất nhỏ...và suối nước nóng thần bí...