Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 737 : Vụng trộm
Ngày đăng: 17:39 30/04/20
- Được rồi, chuẩn bị xong rồi.
Đỗ Long trở lại phòng khách, Bạch Nhạc Tiên cùng Đông Đông vẫn còn đang chơi ở đó. Đỗ Long nói:
- Đông Đông, cháu đi ngủ đi. Tiên nhi, chúng ta đi thôi.
Bạch Nhạc Tiên thả tay xuống, buồn bực hỏi han:
- Chị Hân đâu rồi?
Đỗ Long nói:
- Chị ấy vừa mới nhận được điện thoại, đi ra ngoài rồi. Bảo chúng ta tự lái xe đi, không cần chờ chị ấy quay lại.
- Ah...
Bạch Nhạc Tiên không cảm thấy có gì bất thường. Cô tạm biệt Đông Đông, sau đó lên xe Hummer. Lúc xe Hummer chạy nhanh, Đông Đông đứng ở cửa lắc lắc đầu, thở dài, nói:
- Thật là một ông bố phong lưu…
Xe Hummer gào thét chạy ra ngoài thành phố. Đỗ Long quen lái xe rất nhanh, phanh của xe Hummer rất tốt, cho nên cảm giác vẫn rất vững vàng. Tuy nhiên tiếng ồn trong xe không biết cao hơn bao nhiêu DB so với chiếc Chevrolet kia của Bạch Nhạc Tiên.
Bạch Nhạc Tiên thích loại xe dũng mãnh này. Cô thấy thích cái là muốn đổi vị trí với Đỗ Long. Sự khó chịu lúc ban đầu mượn xe sớm đã tan thành mây khói.
Vẫn là cái bờ cát kia, hôm nay tới sớm hơn chút. Trên bờ cát vẫn còn có người, Hummer tìm một chỗ hẻo lánh rồi dừng lại. Lúc Đỗ Long dựng lều, Bạch Nhạc Tiên ở trên Hummer chiếu đèn rọi xuống, cởi bỏ chân trần chạy xuống nước chơi đùa.
Đêm nay chúng ta qua đêm ở đây được không?
Đỗ Long mặc quần đùi xuống nước bế Bạch Nhạc Tiên lên. Bạch Nhạc Tiên vui vẻ gật đầu. Đỗ Long ôm cô trở lại trên xe, cười nói:
- Bây giờ... Chúng ta phải làm gì?
Bạch Nhạc Tiên nũng nịu lườm hắn một cái, hạ giọng nói:
- Đến đây đi, đến làm Tiên nhi đi!
- Thầy Mã quả nhiên kiến thức sâu rộng… Chỉ cần đến đây, sẽ không bao giờ ngại trễ. Tháng sau tôi phải đến Bắc Kinh tham gia chung kết đấm bốc. Thầy Mã dạy tôi hai chiêu đi.
Thầy Mã rít một ngụm khói, nói:
- Đến Bắc Kinh cậu không được dùng thuật Tiệt mạch đấy.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Vì sao?
Thầy Mã nói:
- Nghe lời đi, không cần hỏi vì sao.
Đỗ Long nói:
- Được, trừ phi có liên quan đến sống còn, nếu không tôi tuyệt đối không dùng thuật Tiệt mạch. Thầy Mã, thầy đã cấm tôi dùng thuật Tiệt mạch, vậy thì dù sao thầy cũng phải dạy tôi cái khác chứ?
Thầy Mã nhìn Đỗ Long, nói:
- Dựa vào năng lực của cậu, thi đấu võ thuật bình thường không làm khó được cậu đâu. Tuy nhiên nếu thật sự gặp phải cao thủ, vẫn khó tránh khỏi có chút nguy hiểm. Như vậy đi, tôi dạy cho cậu một bộ quyền pháp và một bộ bộ pháp. Quyền pháp có thể dùng để đánh lui kẻ địch. Bộ pháp có thể dùng để chạy thoát thân. Hỗ trợ cùng nhau thì càng có hiệu quả. Đây chính là bí quyết thoát thân bảo toàn sinh mạng của tôi năm đó. Dạy cậu rồi tôi cũng chẳng có gì để tiếp tục dạy nữa. Cũng giống như thuật Tiệt mạch, hai cái này cũng đều đáng chú ý. Nếu không cần thì đừng dùng, bằng không gặp phải đối thủ lợi hại hơn thì cậu chớ trách tôi.
Đỗ Long ha hả cười, nói:
- Thầy Mã, thầy ở miền Bắc không phải khắp nơi đều có kẻ thù chứ? Phải cẩn thận đến mức độ này sao?
Thầy Mã nói:
- Tin hay không là tùy cậu. Đến lúc đó có người hỏi cậu những cái này là học được từ đâu, cậu cũng đừng nói là tôi dạy.
Đỗ Long nghiêm nghị nói:
- Được, tôi bảo đảm sẽ không bán đứng thầy Mã, thầy bắt đầu dạy tôi đi.