Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 780 : Chim trong lồng

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


- Đỗ Long, Thẩm Băng Thanh, đã lâu không gặp, các anh dường như sung sức hơn.



Nhạc Băng Phong tháo kính râm xuống cười với hai người, nói:



- Để cái đó vào cốp xe, tôi đưa các anh đi hóng gió.



Sau khi bỏ đồ vào cốp xe, Đỗ Long không chút khách khí lên ngồi ở ghế bên cạnh tài xế, nói:



- Bắc Kinh có cái gì hay mà hóng gió? Chẳng khác gì là hít bụi, nhất là vào mùa thu thế này….



Nhạc Băng Phong rất đồng tình nói:



- Đúng vậy, thật nhớ bầu trời xanh thẳm của thành phố Ngọc Minh… Bắc Kinh hôm nay cho dù trời có tốt cũng vẫn mờ mịt, ở lâu thật lo lắng có bị bệnh ho dị ứng và kết sỏi không…



Đỗ Long nói:



- Vậy thì trở về, dù sao tôi cũng cảm thấy Bắc Kinh không có gì tốt, cho không tôi hộ khẩu lại thêm mười triệu tôi cũng không sống ở nơi này.



Nhạc Băng Phong thở dài, nói:



- Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng không biết bao nhiêu người muốn chen vào Bắc Kinh, vì một tờ hộ khẩu mà mệt sống mệt chết cả đời…



Thẩm Băng Thanh đột nhiên nói:



- Các người đứng ở chỗ cao đương nhiên không hiểu được suy nghĩ của người thường, đợi các người vì không có hộ khẩu Bắc Kinh lại không đóng nổi học phí đắt đỏ khiến con không có cách nào đi học, các người sẽ hiểu tầm quan trọng của quyển sổ nhỏ đó.



Đỗ Long và Nhạc Băng Phong đều trầm mặc xuống, một lát sau Nhạc Băng Phong mới lại thở dài, Đỗ Long hỏi:



- Cô định đưa chúng tôi đi đâu?



Nhạc Băng Phong nói:



- Vốn định đưa các anh đi loanh quanh một vòng, nhưng đột nhiên không hứng thú, hay là trực tiếp đưa các anh về nhà đi.



- Về nhà?



Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Anh lần này tới là để tranh cãi chuyên môn với tôi đúng không?



Đỗ Long cười nói:



- Đương nhiên không phải, tôi chỉ là thấy quan niệm của cô hơi cực đoan, cho nên dùng phương thức đặc thù khuyên một chút… Xem ra hiệu quả không tốt… Cô yên tâm, công thương, thuơng mại giám sát thực phẩm không quản, cục công an chúng tôi sẽ để ý đến, sau này tôi trở thành Cục trưởng cục công an, tôi cam đoan với mấy kẻ vô lương tâm gặp một bắt một!



Nhạc Băng Phong rốt cục nở một nụ cười, cô nói:



- Tuy rằng rất mong đợi, đáng tiếc làm cho người không khỏi đợi lâu.



Đỗ Long cười nói:



- Cô sao lại không có lòng tin với tôi như vậy? Tôi nhất định sẽ trở thành Cục trưởng cục công an trẻ tuổi nhất trong lịch sử nước cộng hòa!



Nhạc Băng Phong bộ dạng không khen ngợi, cô bĩu môi nói:



- Các anh ngồi đi, tôi đi lấy trà cho các anh, muốn lên mạng không?



Đỗ Long nhìn mấy cái máy tính đang ở tốc độ vận hành cao nhất, nói:



- Thôi đi, tôi không làm ảnh hưởng tới công việc của cô, tùy ý lấy cho chúng tôi ly nước nóng là được rồi.



Nhạc Băng Phong ừ một tiếng, xoay người đi ra ngoài, Thẩm Băng Thanh nhìn theo bóng lưng Nhạc Băng Phong, đột nhiên nói:



- Cô ấy có vẻ không vui…



Đỗ Long nói:



- Đương nhiên rồi, cô ấy như con chim hoàng yến, thật khó khăn mới chạy đi, không ngờ mới hơn nửa năm đã bị bắt trở về, có thể vui được mới là lạ, cậu không để ý sao? Vừa rồi dọc đường đi đều có một chiếc xe theo sát phía sau, hẳn là cha mẹ cô phái vệ sĩ cho cô.



- Vệ sĩ? Không khác gì theo dõi…



Thẩm Băng Thanh nói.



Đỗ Long khẽ lắc đầu, hắn đối với tình hình hiện tai của Nhạc Băng Phong thật cảm thấy hổ thẹn, nếu không phải vì hắn, Nhạc Băng Phong cũng sẽ không bị bắt cóc, huống chi hai người bị bắt dưới tình hình xảy ra quan hệ như vậy…