Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 790 : Cơ mật quốc gia
Ngày đăng: 17:40 30/04/20
Đỗ Long lập tức nói:
- Giám đốc Trì, lần này tôi báo danh ba môn thi, nếu đều giành giải nhất thì liệu có thể thăng liên tiếp ba cấp không?
Trì Khánh Trinh cười nói:
- Tên tiểu tử cậu lại muốn ăn một phát béo ngay à? Nâng liên tiếp ba cấp? Vậy chẳng phải là cậu muốn lên làm thanh tra cảnh sát nhị cấp à? Theo như tôi nhớ thì hình như chưa từng có thanh tra cảnh sát trẻ như vậy đâu, cậu cần phải cố gắng lên.
Tinh thần phấn chấn, Đỗ Long cúi chào ông ta, nói:
- Giám đốc Trì cứ yên tâm, tôi bảo đảm sẽ không phụ lòng kỳ vọng của ngài!
Trì Khánh Trinh cười vỗ vỗ vai hắn, nói:
- Đi đi, sắp bắt đầu trao giải rồi, hãy hưởng thụ vinh dự của cậu đi.
Nghi thức trao giải bắt đầu, dưới ánh mắt chăm chút quan sát của mọi người, Đỗ Long đã bước lên bục nhận giải, đón nhận huy trương do Thứ trưởng công an Lư Dũng Siêu trao tặng. Thứ trưởng vô cùng tán dương thành tích của Đỗ Long, khi đeo huy chương vào cổ cho hắn, rồi bắt tay, ông ta nói:
- Đỗ Long, cậu thể hiện rất khá, nghe nói cậu báo danh ở ba môn thi, cần phải tiếp tục cố gắng giành thành tích tốt nhất nhé.
Đỗ Long cúi chào bày tỏ thái độ, Trì Khánh Trinh hài lòng bước đi, Đỗ Long quay người đưa tay phải về phía Lưu Kế Khôn, mỉm cười nói:
- Lưu sư huynh, cảm ơn sự cổ vũ của anh, nếu không có sự khích lệ ấy, tôi cũng không thể có được thành tích tốt như thế này.
Lưu Kế Khôn cười khổ sở, nói:
- Cậu cứ cố nói móc tôi đi, thực lực của cậu quả thật rất mạnh, trận này tôi thua tâm phục khẩu phục. Nhưng tôi sẽ không từ bỏ đâu, chúng ta còn hai trận nữa, ai có thể cười sau cùng giờ cũng chưa thể nói trước được.
Khi tay hai người tiếp xúc với nhau, Đỗ Long cảm nhận được suy nghĩ của Lưu Kế Khôn. Người này dù có vấn đề về nhân phẩm, nhưng vừa rồi lời anh ta cũng không phải không có căn cứ, hắn cười đáp:
- Tôi nói thật lòng đấy, chuyện kia không nói đến nữa, Lưu sư huynh thật sự là một đối thủ khiến người ta tôn trọng.
- Hóa ra là anh Đàm. Anh Đàm này, các anh thuộc bộ ngành nào? Vệ sĩ Trung Nam Hải à?
Đàm Duyệt đáp:
- Không phải, cũng không có đơn vị đó.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy là đơn vị nào?
Đàm Duyệt lạnh nhạt nói:
- Cậu nói nhiều thật đấy, xin đừng dò hỏi chuyện quốc gia cơ mật nữa!
Đỗ Long cười khổ nói:
- Được rồi, vậy tôi không hỏi nữa.
Chiếc Buick trơn nhẵn màu đen đỗ ở cửa khách sạn, Đàm Duyệt mở cửa sau xe, sau khi Đỗ Long lên xe, Đàm Duyệt ngồi vào vị trí gần ghế lái. Người lái xe nghiêng đầu lại, giơ bàn tay đầy vết chai về phía Đỗ Long, nói:
- Chào Đỗ Long, tôi là Vương Thăng, rất hân hạnh được gặp cậu.
Đỗ Long vui vẻ bắt tay Vương Thăng, cười nói:
- Tôi cũng rất hân hạnh được biết hai anh…
Đỗ Long cũng không buông tay ra luôn, hắn cảm nhận tư duy của Vương Thăng đồng thời cười với anh ta rồi nói:
- Chắc đôi tay này của anh Vương đã cầm súng rất nhiều năm rồi nhỉ? Nhìn những vết chai dày này, các anh thuộc đơn vị nào vậy? Vừa rồi anh Đàm nói đây là cơ mật quốc gia, không biết có phải thật không?