Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 800 : Thật giả lẫn lộn
Ngày đăng: 17:40 30/04/20
Chuyện Nhạc Băng Phong biết cũng không ít, cô kinh ngạc nói:
- Đỗ Long, anh đi cược thạch à?
Đỗ Long cười nói:
- Thành Phố Thụy Bảo là chỗ nào chứ? Nam nữ già trẻ có ai là không biết cược thạch chứ? Anh chỉ chơi bời chút thôi không ngờ lại trúng lớn, vận khí của anh luôn rất tốt, chỉ tiếc lúc mua sổ số lại chẳng trúng, nghe nói là việc đó không liên quan gì đến vận khí, vậy nên chẳng bao giờ anh mua sổ số nữa.
Nhạc Băng Phong luôn tay vuốt ve con ve phỉ thúy màu vàng, đấu tránh nội tâm một hồi rồi cô cũng đặt lại vào trong hộp trả lại cho Đỗ Long nói:
- Không được, em không thể nhận, thứ này quá giá trị...
Đỗ Long im lặng một lúc, Nhạc Băng Phong thấy thế cũng vô cùng áy náy, đang định khuyên nhủ thì thấy Đỗ Long lấy ra một cái hộp từ trong túi nói:
- Vậy em xem cái này có thể nhận không?
Nhạc Băng Phong tò mò mở hộp ra, thì thấy trong hộp là một con ve ngọc tương tự, chỉ có điều lần này còn đẹp và trong suốt rực rỡ hơn, màu vàng đó dường như là chất lỏng đậu trên bề mặt ve ngọc, Nhạc Băng Phong cầm lên nhìn sau đó cẩn thận nói:
- A Long, thứ này ...không phải còn đắt hơn sao?
Đỗ Long cười nói:
- Đây là hàng thủy tinh mĩ nghệ, có giá là một trăm linh tám tệ, nếu em không tin ở đây có một tờ hóa đơn.
Nhạc Băng Phong đỏ mặt, lúc nhìn lại con ve ngọc đó dường như đã cảm thấy nó không còn đẹp như vậy nữa, Đỗ Long cười nói:
- Dù thứ này chỉ là thủy tinh nhưng là món quà đầu tiên anh tặng em, em đừng mà có vứt nó đi nhé.
Nhạc Băng Phong mừng khấp khởi nói:
- Em sẽ giữ nó thật cẩn thận, ngày nào cũng đeo nó.
Đỗ Long ừ một tiếng nói:
- Chịu khó để ý dây chuyền, đừng để bị đứt đấy.
Nhạc Băng Phong nói:
- Yên tâm, một tháng đổi dây chuyền một lần.
- Hắn nói...lúc Chủ tịch Quốc hội ở tuổi của hắn còn không bằng hắn, nói phu nhân của Chủ tịch quá coi thường hắn, sau này nhất định hắn sẽ khiến người khác phải ngạc nhiên ngưỡng mộ.
Nhạc Nhật Tân cười nói:
- Hắn nói không sai, lúc ta vừa tốt nghiệp đại học còn làm thư ký ở thôn, việc quan trọng nhất hằng ngày là dọn vệ sinh...Ừ, hắn đúng là có năng lực tốt, nhưng...
Nhạc Nhật Tân ngẩng đầu lên nói với Đàm Duyệt:
- Mấy lời này là hắn cố ý để các cậu nói lại cho tôi chứ gì? Chắc cậu cũng nghe ra? Sao còn thay hắn chuyển lời? Đàm Duyệt, cậu có biết sao ngay từ đầu ta lại chọn cậu lại còn trực tiếp điều cậu sang làm tổ trưởng không?
Đàm Duyệt điềm nhiên nói:
- Suy nghĩ của lãnh đạo, tôi không dám đoán bừa.
Nhạc Nhật Tân nói:
- Điều mà ta thích ở cậu chính là sự thản nhiên và lạnh lùng này, sự lạnh lùng lấy bất biến ứng vạn biến, cậu đừng để tôi thất vọng, bị mấy thủ đoạn vặt vãnh đó của Đỗ Long làm mê mẩn.
Đàm Duyệt thầm run sợ, cậu ta trả lời:
- Cảm ơn trưởng Chủ tịch đã tín nhiệm, cháu cam đoan tuyệt đối sẽ không phụ lòng kỳ vọng của chú.
Nhạc Nhật Tân nghĩ một chút nói:
- Tổ các cậu toàn là nam phải không? Liệu có lúc sẽ hơi bất tiện không? Hay là cậu đổi một tổ viên là nữ đi, thấy thế nào?
Đàm Duyệt đáp:
- Chủ tịch, cháu thấy không cần đâu ạ, tiểu thư đã hứa với Đỗ Long là sau này sẽ nghe lời của phu nhân và ngài, sẽ không làm ra những chuyện khác người nữa, nên...cháu thấy vì sự phối hợp ăn ý của nội bộ tiểu thư, không cần phải đổi người đâu ạ...
Nhạc Nhật Tân kinh ngạc nói:
- Vậy sao? Tên tiểu tử nói như vậy thật sao? Không phải hắn lại diễn kịch nữa chứ? Hừ, tiên tiểu tử này...thôi bỏ đi, vậy thì cứ để quan sát đã, cậu có thể đi về , thời gian này hãy theo dõi chặt một chút.
- Vâng!
Sau khi chào Đàm Duyệt quay người bước đi, Nhạc Nhật Tân trầm ngâm một chút rồi lắc đầu gạt bỏ chuyện con gái để lo chuyện quốc gia đại sự.