Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 830 : Mèo hoang nhỏ mạnh mẽ

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


Đỗ Long thấy Hạ Hồng Quân cứ kiên quyết là phải cứu Tuyết Mai trước, hắn nói:



- Được rồi, vậy...tôi và anh đi cứu người. Vương Bá, cậu xem chừng bọn chúng. Đặc biệt là hai người phụ nữ này, phải cẩn thận đấy...



Hạ Hồng Quân đã từng lĩnh giáo sự lợi hại của hai con hổ cái này, anh ta nói:



- Trói họ lại với nhau, bịt miệng bịt mắt lại, để xem họ còn có thể giở trò gì được.



Hạ Hồng Quân không hề thương hoa tiếc ngọc cầm lấy dây thừng trói Cơ Dã Diệu Tử và Điền Trung Phương Tử trên ghế. Đây cũng được coi là ưu đãi rồi, mấy người Cát Quân còn phải nằm trên đất giống như là lợn chết.



- Không được lộn xộn, ngoan ngoãn ngồi ở đây đợi chúng tôi quay lại.



Đỗ Long cười híp mắt vỗ vỗ mặt Cơ Dã Diệu Tử và Điền Trung Phương Tử. Hắn đang muốn đem miếng giẻ rách không biết kiếm từ đâu ra để nhét vào miệng bọn họ thì Điền Trung Phương Tử nói:



- Bẩn chết mất, chúng tôi cam đoan không nói một câu nào, cũng không chạy trốn là được.



Đỗ Long cười nói:



- Vậy thì tốt. Vương Bá, nếu họ không nghe lời cậu cũng đừng khách khí với họ.



Vương Bá hừ lạnh một tiếng nói:



- Yên tâm đi, phụ nữ Nhật Bản dù có đẹp thì trong mắt tôi cũng chỉ giống như heo mẹ có chút thuận mắt thôi. Nếu họ làm bừa thì tôi sẽ khiến họ phải hối hận!



Đỗ Long và Hạ Hồng Quân rời khỏi phòng khách của Cát Quân, chỉ thấy có mấy người đang nằm ngoài hành lang đều là người Nhật mặc quần áo ngụy trang. Bọn chúng có người bị cắt yết hầu, có người thì cổ hoặc ngực nhuốm máu. Kiểu chết không giống nhau nhưng không hề phát ra âm thanh nào, có vẻ như những người này bị giết cùng một lúc.



Phía dưới lại thêm mấy thi thể nữa, đó là thuộc hạ vốn dĩ canh giữ ở cửa của Cát Quân, bị mấy người Đỗ Long đưa xuống đây rồi giết.




Hạ Hồng Quân đi tới, cùng với Đỗ Long mỗi người cầm một cánh tay Ngô Tuyết Mai. Dưới sự ra sức giãy dụa của cô, dẫn cô ra khỏi địa lao.



Sau khi đi xa khỏi địa lao, Hạ Hồng Quân mới buông tay ra vui mừng nói:



- Tuyết Mai, cô không sao chứ? Chúng tôi đến chậm một bước, hại cô phải chịu khổ rồi!



Ngô Tuyết Mai vui mừng nói:



- Không, là do tôi vô dụng, hại mọi người mạo hiểm vì tôi. Mọi người trà trộn vào bằng cách nào đấy? Những người khác không sao chứ?



Hạ Hồng Quân nói:



- Tất nhiên là mọi người đều không sao. Hiện tại chúng tôi đã bắt được Cát Quân, đợi tên tiểu tử này làm xong việc chúng ta sẽ lập tức rời đi.



Đỗ Long cười hì hì nói:



- Thật xin lỗi, tiểu Mai. Vừa rồi tôi cũng là bất đắc dĩ, mong cô lượng thứ.



Ngô Tuyết Mai nói:



- Coi như tôi xui xẻo... Đội trưởng nói anh rất lợi hại, tôi còn không tin tưởng lắm, không ngờ anh thật sự không tệ. Tuy nhiên hai chiêu vừa rồi không phải là khả năng thực sự của tôi, nếu rảnh thì tôi sẽ đọ sức với anh.



Đỗ Long cười nói:



- Không thành vấn đề. Chỉ cần rời khỏi Tam giác Vàng, lúc nào tôi cũng có thể tiếp cô được.