Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 842 : Tranh đấu gay gắt

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


Dương Xương Hiền không kiên nhẫn nói:



- Anh Tống, tôi bảo này. Anh đừng đứng đây nói quá lên thế, Đại đội của chúng ta có nhiều kẻ điên như vậy sao? Tôi thấy mọi người vẫn tốt đấy thôi. Cái thằng tự sát cũng là bởi vì gặp vấn đề tình cảm mà nghĩ luẩn quẩn trong lòng rồi đi tự sát. Anh đừng có cứ chụp tất cả vào vấn đề tâm lý.



Tống Tường Bình nói:



- Có vấn đề tâm lý cũng không phải là kẻ điên. Đây là mối quan hệ của lượng biến và chất biến. Nếu tích lũy quá nhiều cảm xúc tiêu cực, thì khi đột nhiên bạo phát sẽ rất nguy hiểm.



Dương Xương Hiền nói:



- Bởi vậy nên mới muốn Chính trị viên anh thường xuyên phụ đạo tâm lý cho mọi người. Đội trị an nếu thật có nhiều vấn đề về tâm lý như thế thì có thể thuyết minh rằng, trong đội trị an này có một người có vấn đề nghiêm trọng hơn hay không?



Tống Tường Bình cực kỳ tức giận, anh ta nghiêm nghị nói:



- Đội phó Dương, ạnh đang chỉ trích tôi không làm tròn trách nhiệm sao? Nếu vậy, tôi đây cũng nói thẳng. Từ lúc tôi vào Đại đội trị an, đề nghị của tôi có mấy lần được thông qua hoặc được chấp hành chứ? Không nói đâu xa, Dương Xương Hiền anh có nhiều nhân viên có vấn đề tâm lý nhất đấy.



Thấy hai người trợn mắt nhìn nhau như gà chọi, Đỗ Long nói:



- Được rồi, hai vị đừng cãi nữa. Chính trị viên Tống nói không sai, có vấn đề tâm lý cũng không phải là kẻ điên. Hồi ở thành phố Thụy Bảo, tôi còn bị lãnh đạo đưa đi khám bác sĩ tâm lý đấy thôi. Vấn đề tâm lý tựa như nước sông vậy. Nếu nước sông cứ tắc nghẽn, không cách nào thoát đi được thì sớm hay muộn cũng sẽ vỡ đê thành lũ thôi. Chính trị viên Tống, anh bảo anh đã đề xuất rất nhiều kiến nghị nhưng đều không được thông qua. Anh có thể nói một chút cho tôi nghe được không?



Tống Tường Bình nói:



- Đương nhiên có thể. Tôi vốn định báo cáo với Đại đội trưởng thì lại bị người nào đó cắt ngang., Phản ứng mạnh mẽ vậy cũng có thể tính là một biểu hiện của vấn đề tâm lý đấy …



Dương Xương Hiền hừ một tiếng, lúc này anh ta cũng không đáp lại. Tống Tường Bình nói:



- Mọi người đa số chỉ có vấn đề tương đối nhẹ, chỉ cần nghỉ ngơi hợp lý là có thể giải quyết được. Tôi từng đề nghị mở một phòng nghỉ, bên trong đặt các thiết bị vận động như bàn bóng bàn. Mọi người vừa có thể rèn luyện thân thể, lại có thể thả lỏng tinh thần, thậm chí còn có thể gia tăng tình cảm mọi người với nhau. Vậy thì 60% người có thể không cần tìm tôi cố vấn, vấn đề của họ sẽ tự nhiên được giải quyết dễ dàng …



Đỗ Long cười nói:




Đỗ Long nhìn những người khác, chỉ thấy Hồ Thông Viễn chần chờ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái.



Đỗ Long nói:



- Được rồi, nếu không có vấn đề gì vậy tan họp thôi.



Dương Xương Hiền nói:



- Đại đội trưởng, chúng ta đến căn tin ăn trưa thì thế nào?



Đỗ Long cân nhắc một chút, nói:



- Được, không thành vấn đề. Băng Thanh, cậu có kế hoạch gì không?



Thẩm Băng Thanh nói:



- Ừm … tôi cũng không thành vấn đề.



Đỗ Long nói:



- Vậy chút nữa cùng đến căn tin ăn cơm. Chiều nay còn phải làm việc, cho nên đừng có uống rượu …



Lúc này Hoàng Lễ Đạt đứng lên, cứng ngắc nói:



- Xin lỗi, trưa nay tôi có việc tư, không thể ăn cơm cùng mọi người được.



Hoàng Lễ Đạt nói xong liền xoay người rời đi. Lúc ra khỏi phòng họp đóng cửa rầm một tiếng, thể hiện cho Đỗ Long thấy sự bất mãn của mình...